Mà lấy thiên phú của nàng, cộng thêm đan dược của Lăng Hàn, chỉ cần mấy trăm năm là có thể nhảy vào đại cực vị, vậy thời hạn già yếu sẽ đẩy lên mấy vạn năm nữa.
Vui sướng như vậy thậm chí vượt qua thực lực đề thăng, để Lăng Hàn không khỏi không cảm khái, nữ nhân và nam nhân ở trên tư duy thật có bất đồng rất lớn. Hắn không khỏi soi gương, phát hiện người trong kính nhìn qua còn chưa tới 20 tuổi.
Không có biện pháp, đời này tu vi của hắn đề thăng quá nhanh, dung mạo còn không có đạt đến thành thục.
- Ai, quá giống thiếu niên a.
Lăng Hàn không khỏi thở dài, đời trước hắn hơn hai trăm tuổi, tuy không có tiến nhập thời kỳ già yếu, nhưng nhìn qua chí ít cũng là thanh niên hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi a.
Dáng vẻ này, để hắn không tiếp thụ được.
- Ngươi là ghét bỏ ta già sao?
Ánh mắt của Thủy Nhạn Ngọc tràn đầy nguy hiểm nhìn hắn.
- Hắc hắc, thê tử nơi nào già chứ, da thịt này thực quá thủy nộn, mỗi ngày không nhìn mấy trăm lần, ta sẽ rất khó chịu.
Lăng Hàn cũng học được một ít hoa ngôn xảo ngữ, dĩ nhiên trọng yếu nhất là kỹ thuật hôn, dò đầu đi qua, liền hôn vưu vật này đến thần hồn điên đảo, không kiềm chế được.
- Đồ lưu manh, ngươi hôn thì hôn, vì sao còn muốn hút nước miếng của ta, bẩn chết!
Thủy Nhạn Ngọc mắng.
- Còn tay nữa, vì sao nhất định phải vò ngực của ta?
- Nga.
Lăng Hàn gật đầu, dời hai tay xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/665514/chuong-1084.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.