Trung cực vị nho nhỏ, làm sao địch nổi Nhật Nguyệt Cảnh? Dù cho Tây Thành chỉ là tiểu cực vị trung kỳ.
Tuyệt đối là một chiêu tức diệt.
Kiếm đến!
Ông, trường kiếm đâm tới ngực Lăng Hàn, chính là vị trí trái tim, tiếp đó, hết thảy đều dừng lại.
Ba, một thanh âm thanh thúy vang lên, chỉ thấy Lăng Hàn tay nâng chưởng rơi, cho Tây Thành một bạt tai.
Thanh thúy, vang dội.
Trong nháy mắt, tất cả chiến đấu đều ngừng lại, mỗi người đều nhìn Lăng Hàn, mắt trừng rất tròn, miệng mở lớn đến có thể nhét vào một con gà.
Ta dựa vào, tình huống gì!
- Ánh mắt ta hoa sao? Làm sao thấy được Tây Thành đại nhân bị người tát một bạt tai?
- Sát, tiểu tử kia là ai, quá mạnh đi, cư nhiên tát đầu mục của hải tặc một bạt tai!
- Tên kia thực sự là Sơn Hà Cảnh sao?
- Vừa rồi thời điểm hắn xuất thủ, ta chỉ thấy hắn có hai ngọn núi lớn, một dòng sông, nói rõ hắn còn không có tiến vào trung cực vị hậu kỳ...
- Điều này sao có thể!
Ngay cả Dương Hiên cũng phun ra, không thể tin nổi.
- Da mặt đủ cứng, quất đau tay a!
Lăng Hàn phẩy phẩy tay, một bạt tai này hắn dùng tới kiếm ý của Khoái Tự Quyết, tốc độ thật nhanh, mà Tây Thành lại khinh thường hắn, cho là một kiếm liền có thể miểu sát, căn bản không có một chút xíu đề phòng.
Ai sẽ đề phòng một người chết chứ?
Bất quá, Nhật Nguyệt Cảnh dù sao cũng là Nhật Nguyệt Cảnh, ở lúc Lăng Hàn tát tới, tuy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/665512/chuong-1082.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.