Gậy gỗ trong tay Trần Trạch Khôn quất thẳng vào miệng Trần Ngọc, nhất thời máu thịt be bét, máu me đầm đìa.
“Không được đánh mẹ tôi, Trần Trạch Khôn, đồ súc sinh nhà ông! Mẹ tôi là chị của ông đấy!”
Triệu Thanh Hà tức giận run rẩy cả người, không ngờ hai mẹ con này lại độc ác như vậy! Nhưng cô đã bị trói lại, căn bản không cử động được.
“Mấy người đang tự tìm đường chết! Tôi thề, Hoa Mạnh Trường tôi phải khiến mấy người xuống mười tám tầng địa ngục!”
Lần thứ hai Hoa Mạnh Trường đã gãy hai chân muốn giết chết một người như vậy.
Lần đầu tiên, đó là khi ông Phương bị giết, Phương Viên mất tích.
Bây giờ, ngay trước mặt ông ta, mẹ vợ của sư phụ ông ta bị đánh, sao có thể không tức giận!
“Các ông là người xấu, không được đánh ngoại tôi, đám người xấu các ông.”
Dao Dao xông đến muốn đẩy Trần Trạch Khôn ra.
“Nhóc con, đi chết đi!”
Trần Trạch Khôn giơ chân đá bay Dao Dao, Dao Dao vẫn chưa được bốn tuổi, nào có thể chịu được cú đá này của Trần Trạch Khôn, lập tức rơi xuống đất, ngất đi, hôn mê bất tỉnh.
“Súc sinh, đám súc sinh các ông, ngay cả đứa nhỏ cũng không buông tha! Các ông đáng chết, các ông đáng chết!”
Lần đầu tiên Hoa Mạnh Trường hối hận đến vậy, lúc trước vì sao chỉ học y thuật mà không tu võ đạo.
Nếu như ông ta học y tu võ, vậy hôm nay có thể bảo vệ người nhà sư phụ rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chu-o-re/3675990/chuong-769.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.