Không ngờ Trần Quốc Vinh - ông cụ nhà họ Trần đã chết lại xuất hiện sống sờ sờ ở trước mặt đám người Tưởng Mẫn. Tưởng Mẫn vốn đang thản nhiên, lập tức sợ đến mức từ trên ghế đứng phắt dậy, gương mặt trắng bệch nhìn về phía Trần Quốc Vinh.
Trần Trạch Khôn còn sợ đến mức lùi lại mấy bước, gương mặt trắng bệch, há hốc mồm không nói được lời nào.
Không ai dám tin, Trần Quốc Vinh rõ ràng đã bị độc phát mà chết, sao còn sống lại?
"Không, không thể nào. Sao… sao ông chưa chết?"
Hai tay Tưởng Mẫn run rẩy. Bà ta tự Thế Duệ n kế hoạch tất cả những chuyện này, thuốc độc mà bà ta đưa cho Trần Hương Lan tuyệt đối có thể độc chết Trần Quốc Vinh.
Nhưng vì sao… lão già Trần Quốc Vinh này còn chưa chết!
Bà ta đột nhiên nhìn về phía Trần Hương Lan, nghiến răng nghiến lợi nói: "Đồ ăn cây táo, rào cây sung. Có phải mày không hạ độc, đúng không?"
Trần Hương Lan hét to: "Không, không thể nào, không thể nào. Con đã hạ độc, con đã hạ độc rồi."
Trần Trạch Khôn quát lên giống như phát điên: "Ông ta vẫn chưa chết, vì sao ông còn chưa chết, vì sao còn chưa chết?"
Mộc Lai đã sớm bị dọa sợ rồi, vội vàng quỳ xuống đất, chỉ vào Tưởng Mẫn nói: "Ba, đây là ý của mẹ con, không liên quan gì đến chúng con. Là bà ấy muốn cướp gia sản nhà họ Trần, tất cả đều là ý của bà ấy, con và Hương Lan bị ép thôi."
"Thật sự là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chu-o-re/3675991/chuong-770.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.