Đúng lúc này, phụ thân của hắn, Trần Bình tan tầm về đến nhà.
- Nhi tử, nghe nói ngươi bị bệnh à? Ta đặc biệt mua đại lễ cho ngươi này, vừa đúng lúc tiệm thuốc bán hạ giá.
Dứt lời, một túi lớn đầy những loại dược tề lung tung lộn xộn bị ném lên trên ghế sô pha.
- Ta nói lão ba à, ngươi có thể dựa vào đơn thuốc để mua hay không vậy? Ngươi tưởng là mua đồ ăn vặt à?
Khóe miệng Trần Thư co giật một chút. Một đống thuốc ở bên trong kia có thể chữa được tất cả các bệnh, chỉ có không trị được bệnh của hắn.
- Đúng rồi, ba mẹ, các ngươi là Ngự Thú Sư à?
Hắn đột nhiên nghĩ đến cái gì đó.
Lên mạng suốt mấy canh giờ, ấn tượng mà hắn khắc sâu nhất chính là ba chữ Ngự Thú Sư này.
- Nói nhảm, lão ba chính là đi làm ở một đơn vị Ngự Thú mà.
Phụ thân Trần Bình một mặt ngạo nghễ, đồng thời cũng lấy một hộp quà màu đỏ trong tay ra.
- Vừa hay đây là phần thưởng mà đơn vị phát cho, Hỏa Diễm Dược Dịch hạ phẩm.
Trần Thư nhìn chất lỏng màu đỏ được đựng bên trong cái bình tinh xảo kia, rồi lại nhìn vào ly cà phê đỏ trong tay mình.
- Dược Dịch này là thứ cực kỳ trân quý à?
Hắn nuốt ngụm nước bọt, nhẹ giọng hỏi.
- Tất nhiên rồi, Hỏa Diễm Dược Dịch có thể tăng thuộc tính Hỏa của Khế Ước Linh vĩnh viễn, một bình như vậy e rằng cũng phải tới là mấy ngàn đồng đó.
Trần Bình thận trọng cất Dược Dịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-cap-lua-chon-ngu-thu-su-nay-co-uc-diem-du-doi/231679/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.