Chương trước
Chương sau
- Đề bài trên bảng đen hôm nay, ngươi thật sự không biết làm?
Mặc dù thoạt nhìn Lý Viễn cao lớn thô kệch, nhưng cách đối nhân xử thế lại cực kỳ cẩn thận, có thể nhìn ra lúc đó Trần Thư rất mờ mịt.
Đề bài kia chỉ là đề cơ bản nhất trong nhất đề cơ bản, hoàn toàn có tay là đã làm được, cho dù là học sinh tiểu học cũng biết làm.
- Lão sư, ta thật sự không biết, bây giờ ta cũng không biết cái gì gọi là Ngự Thú Sư nữa.
Hắn chỉ ngủ gật trên lớp một giấc thôi mà cả thế giới đều đã thay đổi hết rồi.
Những con số quen thuộc đã biến mất, đổi lại là những kiến thức về cái gì mà Ngự Thú Sư lung tung gì đó, rồi lại thức tỉnh một cái hệ thống không thể hiểu thấu nào đó.
- Vừa hay hôm nay là thứ bảy, ngày mai sẽ là cuối tuần, ngươi đi về nghỉ một ngày đi.
Ngoài dự liệu là Lý Viễn không hề làm khó Trần Thư.
Thoạt nhìn tính khí của hắn rất nóng nảy, nhưng cũng chỉ là nói năng chua ngoa nhưng trong lòng mềm yếu, huống chi hắn ta và cha của Trần Thư lại quen biết với nhau.
- Cảm ơn Lý lão sư.
Trần Viễn cầm tờ giấy nghỉ phép trên bàn lên rồi quay người chuẩn bị rời đi.
Thật sự là hắn cần thời gian để điều chỉnh lại một chút.
Chỉ ngủ có một giấc mà hắn cảm thấy như cả thế giới quan của bản thân đều đã... sụp đổ cả rồi...
- Hôm nay là ngày lành tháng tốt, những chuyện trong lòng đều sẽ có thể thành hiện thực.
Trần Thư huýt sáo, nhìn ngôi trường học trống rỗng.
Hiện tại là thời gian lên lớp, đương nhiên sẽ không có học sinh xuất hiện.
Tuy là thế giới đã thay đổi, nhưng người quen cũng không hề đổi thay.
Tất nhiên Trần Thư cũng nhập gia tùy tục, huống chi bản thân hắn còn thức tỉnh một hệ thống, hiển nhiên đây là một chuyện tốt.
- Đồng học! Bây giờ là thời gian lên lớp, sao ngươi lại đi dạo trong trường học thế!

Một vị lão sư của trường học nhìn thấy Trần Thư đang đi dạo.
- Ta có bệnh.
- …
Nhìn bóng lưng hăng hái của đối phương, trong giọng nói lại còn ẩn chứa vẻ kiêu ngạo và tự hào.
Phương Kha nói nhỏ:
- Xem ra là bệnh không nhẹ.
Trần Thư đạp chiếc xe đạp công cộng, rất nhanh là đã về đến nhà.
- Nhi tử, ngươi không sao chứ?
Mới vừa đến nhà, mẹ của Trần Thư một mặt ân cần dò hỏi.
Hiển nhiên là chủ nhiệm lớp Lý Viễn đã gọi điện thoại về nhà từ trước rồi.
- Mẹ, ta không sao, chỉ là có quá nhiều mơ màng thôi.
Trần Thư về đến nhà, hắn đột nhiên nhớ ra cái gì đó.
- Đúng rồi lão mụ, hiện tại là năm 2021 sao?
- Nói nhăng gì đấy, hiện tại là Phục Tô Lịch năm 980.
- Xem ra ta vẫn chưa hoàn toàn khôi phục lại được.
Trần Thư xoa xoa huyệt thái dương, sau đó xoay người trở về phòng của mình.
Mặc dù thế giới đã thay đổi rồi, thế nhưng khoa học kỹ thuật lại không có biến hóa gì, muốn hiểu biết tin tức về thế giới, tất nhiên internet là một sự lựa chọn hiệu quả nhất.
Trần Thư thuần thục bật máy tính lên, lại pha cho mình một ly cà phê nóng hôi hổi.
- Ngược lại ta muốn xem thử xem rốt cuộc thế giới đã biến thành cái bộ dạng gì rồi.
Trần Thư không ngừng lướt xem những tin tức trên mạng.

Vốn cho là hắn đã chuẩn bị sẵn sàng hết cả rồi, thế nhưng hắn vẫn có chút không thể kìm chế được.
- Chấn kinh! Một minh tinh Ngự Thú Sư nào đó thế mà lại bị bại lộ bê bối kinh thiên động địa, bây giờ lại đi lên trên con đường Thuần Ngục Phong.
- Vinh Quang Ngự Thú đã mở ra mùa giải mới, chờ ngươi tới chiến!
- Thanh Nguyên Sơn của thành phố Bắc Ly xuất hiện cánh cửa không gian Dị Thứ Nguyên mới, các hung thú ở trong đó lấy thuộc tính Phong làm chủ, mong chờ các vị Ngự Thú Sư giáng lâm!
- Tin sốt! Chấp hành quan thủ tịch của tập đoàn Phi Tấn đột phá tới Ngự Thú Sư Vương Cấp, Khế Ước Linh mới thế mà lại là Cực Băng Đế Xí Nga cấp SS!
Tay phải của Trần Thư di chuyển con chuột, tay trái lại không ngừng xoa huyệt thái dương.
Trời ạ! Đau đầu quá!
Chỉ trong thời gian mấy tiếng, thế giới quan của Trần Thư không ngừng sụp đổ, lại không ngừng được xây dựng một lần nữa.
Cuối cùng hắn cũng đã hiểu rõ được một vài điểm cơ bản của thế giới này rồi.
Bây giờ thế giới đã có sự thay đổi cực lớn, mỗi một thành thị đều sẽ ngẫu nhiên xuất hiện cổng không gian Dị Thứ Nguyên.
Không chỉ là bên trong Hoa Quốc mà cổng không gian Dị Thứ Nguyên có đến vài trăm cái, bên trong có đủ các loại hung thú, mức độ nguy hiểm có thể nói là tràn đầy.
Nhưng tất nhiên nhân loại cũng sẽ có phương thức ứng đối, đó chính là Ngự Thú Sư.
Mỗi người đều có thể tiến hành nghi thức thức tỉnh vào năm mười lăm tuổi. Nếu như có thể mở ra thiên phú Ngự Thú, đồng thời còn ký kết khế ước với sinh linh của dị giới, vậy thì sẽ có hi vọng trở thành Ngự Thú Sư.
Ngự Thú Sư cường đại sẽ có thể khống chế Khế Ước Linh tiến hành chiến đấu, trấn thủ cổng không gian Dị Thứ Nguyên, bảo vệ toàn bộ nhân loại.
Điều này tất nhiên cũng mang đến địa vị xã hội cực cao cho Ngự Thú Sư.
- Nhi tử, đi ra ăn cơm.
Trần Thư cầm lấy cà phê, nghiêng ngả lảo đảo đi ra ngoài.
- Thằng nhóc tử này, sao thế hả?
Mẫu thân sờ lên trán của hắn, ân cần hỏi han.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.