- Òm ọp! Òm ọp!
Dường như cảm nhận được chủ nhân đang vuốt ve, Slime bắt đầu tỉnh lại từ trong giấc ngủ say.
Hai mắt to của nó mở ra, lộ ra vẻ hiền lành vô cùng, không ngừng cọ vào hai tay của Trần Thư.
Mặc dù là Golden Slime, nhưng màu vàng của nó lại giống một màu vàng ảm đạm hơn, từ xa xa nhìn lại, trông nó như là một cục béo phệ biết di chuyển vậy…
- Cha, con đã có Khế Ước Linh rồi nhưng tại sao lại không đi học lớp Ngự Thú vậy ạ?
- Không phải trên bảng điều khiển của Tiểu Hoàng đã viết nguyên nhân rồi đấy à?
- Đâu có đâu…
- Cột xếp hạng tiềm năng đấy.
- …
- Không sao đâu con trai à, cho dù là lớp bình thường thì con cũng có thể trở nên nổi bật mà.
Mẹ hắn gắp cho hắn một miếng xương sườn rồi an ủi nói.
Trần Thư thở dài, trước đây có lẽ là có thể nhưng bây giờ khẳng định là không được rồi.
Học sinh bình thường thi đại học đều là kiến thức văn hóa, trong đó, kiến thức liên quan tới Ngự Thú chiếm một phần rất lớn.
Trần Thư hiện tại có thể nói là cầm bút rồi mờ mịt nhìn xung quanh.
Không được! Phải đi học lớp Ngự Thú mới được!
Bất kể là chuyện gì xảy ra đi nữa thì cũng không thể ngăn cản mình trở thành Ngự Thú Sư!
Thật vất vả mới xuyên qua, hơn nữa còn thức tỉnh cả hệ thống, thế nhưng cuối cùng lại trở thành một người bình thường là chuyện gì đây chứ hả?
Trong lòng Trần Thư hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-cap-lua-chon-ngu-thu-su-nay-co-uc-diem-du-doi/231680/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.