Ta phải đến Tống gia nhìn xem, liệu cấm chế không thể hại Tống gia có thật sự đã được cởi bỏ hay chưa.
“Nàng không thể đi ra ngoài.”
Thẩm Chính Khanh giang hai tay ra chặn trước người ta, thân hình gầy yếu nhưng ánh mắt lại rất kiên định.
“Tiên Nhi, nàng không thể đi.”
“Tống gia của hiện tại là kiểu xưa chẳng bằng nay, vì muốn leo lên…”
Y cẩn thận liếc ta một cái.
“Vì muốn leo lên Trương gia, e rằng họ sẽ hại nàng.”
15
Thẩm Chính Khanh đúng là người tốt, chỉ là y để ý quá nhiều chuyện.
Ta có hơi mất kiên nhẫn, lạnh mặt trừng mắt nhìn y.
“Ngươi tránh ra đi!”
Thái độ của ta đã chọc giận Thẩm Tú Uyển.
Nàng ấy giống như cây pháo nhỏ vọt tới trước người ta, tức giận ngẩng đầu.
“Ngươi, cái người này, tại sao ngươi lại không biết điều vậy hả!”
“Ngày hôm qua Tống đại nương tới đây và nói, nếu như ca ca không đồng ý cưới ngươi, thì bà ta sẽ bán ngươi cho Lại Qua Tử ở trong làng phía Tây đó!”
“Lại Qua Tử là người uống rượu vào say rồi lập tức đánh thê tử của mình, thê tử trước kia của gã chịu không nổi nên đã thắt cổ c.h.ế.t đó.”
“Vì cứu ngươi, ca ca còn cho Tống đạI nương tận mười lượng bạc làm sính lễ đấy!”
“Đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-bao-ve/3653315/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.