Ta phải chậm rãi thăm dò, từng bước từng bước một.
Chờ sau khi xác nhận không còn giam cầm nào nữa, lúc đó ta mới có thể ra tay.
17
“Đương gia, nha đầu Tiên Nhi kia có bộ dạng quả thực không tệ.”
“Khắp cái làng này, ta chưa từng thấy khuê nữ nào xinh đẹp hơn nàng.”
“Ta nghe người ta nói rằng nếu bán đại cô nương xinh đẹp như thế vào Hoa lâu, có thể kiếm được hơn trăm lượng bạc lận đấy!”
Tống phụ kinh ngạc đến mức làm rớt cả tẩu thuốc.
“Hoa, Hoa lâu?”
“Lão bà tử, ngươi điên rồi!”
“Đây chính là một nơi ăn người không nhả xương đó!”
Tống mẫu mím môi, khuôn mặt già nua gầy gò dưới ánh đèn trông dữ tợn như ma quỷ.
“Chuyện hôn sự của Tống gia, nhất định phải thành công!”
“Chúng ta đã bán nàng một lần rồi, bán thêm lần thứ hai thì có sao đâu!”
Tống phụ run rẩy nhặt tẩu thuốc lên, ông phải thử nhiều lần mới nhét tẩu thuốc vào miệng được.
Ông âm thầm phun ra một hơi thuốc, hai mắt nhắm lại, cúi thấp đầu trông giống như sắp ngủ.
“Vậy thì bà tự làm việc này đi, cẩn thận đừng để Thanh Thư biết.”
“Đứa nhỏ này giống ta, quá mềm lòng.”
Ta gắt gao cắn chặt môi mới để bản thân không nhảy xuống đánh c.h.ế.t bọn họ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-bao-ve/3653316/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.