Mà trong số mọi người, chúng ta thích đi tìm thư sinh để xin danh hiệu nhất.
Thư sinh là người ngày đêm đọc sách thánh hiền, lời họ nói ra có sức mạnh lớn hơn người bình thường.
Thư sinh kia yên lặng nhìn ta rồi đột nhiên cười.
“Ta thấy ngươi giống vị thần bảo vệ của Tống gia ta.”
Bởi vì chữ “Thần” này mà tu vi của ta đã tăng thêm 500 năm.
Mà thư sinh bị cắn trả, không bao lâu sau y lập tức bị bệnh và buông tay nhân gian.
Cái gì gọi là thần bảo vệ?
Là vị thần chuyên bảo vệ nhà cửa bình yên, hương hỏa không dứt, con cháu phồn thịnh.
Ta cứ như vậy làm vị thần bảo vệ của Tống gia suốt ba trăm năm qua.
Trừ phi Tống gia chủ động cắt đứt mối nghiệp duyên này, nếu không thì ta sẽ không bao giờ có được tự do.
Ngay cả vừa rồi, chỉ là nghĩ tới việc không muốn Tống Thanh Thư thi đậu tiến sĩ cũng không được.
Một khi ta làm chuyện bất lợi cho Tống gia, Thiên Đạo có thể khiến cho ta hồn phi phách tán.
Tu vi năm trăm năm, đổi lấy gông cùm xiềng xích cả đời.
Cũng không biết đây là may mắn, hay là bất hạnh của ta…
“Ai nha, Tiên Nhi, sao sắc mặt của ngươi lại khó coi như vậy?”
Có người phát hiện ta không ổn, muốn tới đỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-bao-ve/3653310/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.