Tri huyện đại lão gia trong trấn Thanh Vân cũng chỉ là quan thất phẩm mà thôi.
Tống mẫu nắm c.h.ặ.t t.a.y bà mối, hai mắt tỏa sáng, khuôn mặt ửng đỏ.
“Là thiên kim của Trương viên ngoại thật ư?”
Ánh mắt người trong phòng nhìn về phía bà lại thay đổi.
Lúc trước là cực kỳ hâm mộ, ghen tị.
Hiện tại, trong ghen tị lại có thêm vài phần kính sợ.
Chu đại nương cũng cúi người thấp xuống hơn một chút.
“Ai nha Tống phu nhân, ta vừa mới nói cái gì? Từ nhỏ tiểu tử Thanh Thư này đã không giống với những người khác rồi!”
Thôn dân nhiệt tình chen chúc mà lên, vắt hết óc nói những điều tốt đẹp với Tống mẫu.
Ta bị các nàng chen chúc không có chỗ đứng, chỉ có thể chật vật rời khỏi phòng trong.
Ngoài phòng, Tống Thanh Thư và Tống phụ đang đứng với vẻ mặt kích động.
“Tiên Nhi!”
Tống Thanh Thư tiến lên một bước, giữ c.h.ặ.t t.a.y ta.
“Đại nương ở trong phòng thật sự là người thay Trương viên ngoại đến đây để cầu hôn ư?”
Hô hấp của hắn có chút dồn dập, hai mắt càng sáng tới mức đáng sợ.
Dáng vẻ này còn hưng phấn hơn cả lúc biết mình trúng cử.
Ta đột nhiên cảm thấy có hơi buồn.
7
Từ nhỏ, Tống Thanh Thư đã thích ta.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-bao-ve/3653311/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.