Lên đến nơi, thay vì bước vào bên trong Hoàng Long chợt quay lưngtiến đến chổ cầu thang máy đi thẳng lên quầy bar Sky 36. Không một lầnquay đầu lại nhìn xem người con gái đang đi cùng anh có cảm giác hụthẫng đến nhường nào.
Từng chai rượu cạn đáy bày trênmặt bàn, điện thoại cũng không thèm nghe. Nói đúng hơn là anh chẳngquan tâm đến, người con đó là ai chứ tại sao lại suất hiện liền khiếnanh say mềm khướt. SAY! anh SAY nào đâu phải do rượu mà hình bóng người con gái anh chờ đợi suốt 7 năm nay cuối cùng cũng trở nên rất chânthật.
Hôm nay anh đã gặp, gặp người thật chứ không phải khung ảnh đầu giường, hay là tấm ảnh của người con gái trong ví dathường ngày nữa. Là Minh Anh của anh trở về, bằng da bằng thịt đứngtrước mặt lạnh lùng như khối băng ngàn năm không thể tan.
Cảm giác lúc này là vui là hạnh phúc hay là đau thương, liệu có ai trả lời hộ anh không.
“ Minh Anh, em giỏi lắm cuối cùng cũng chịu suất hiện trước mặt tôi, hừ”Anh lẫm bẫm một, gạt phăng ly rượu sang một bên cầm chai rượu lên uốngtuông một hơi đến cạn, từng hồi thấm vào mạch máu tê liệt tam can. Rồilại tiếp tục gọi bồi bàn thêm một chai, chỉ tầm 3 tiếng đồng mà bộ dạnganh lúc này người chẳng ra người, ngợm chẳng ngợm…
Chiếc xe Kobe dừng lại trước ngôi nhà màu trắng đường Hoàng Diệu, Minh Anhngồi chằn chừng suy tư một hồi lâu mới ngẩn mặt lên nhìn:
“ Kobe, cậu qua đó cùng Zen sắp xếp trước một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-yeu/3186793/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.