“ Rầm” dùng lực đập tay xuống mặt bàn khá mạnh, trên gương mặt bà Yên hiện rõ sự tức giận.
“ Thật ra, cô ta là quỷ quái gì, hết lần này đến lần khác không xem Myler chúng ta ra gì?” bà Yên quát lớn.
Việc khiến bà ta tức giận như vậy cũng quá đổi dễ hiểu, cứ tưởng việc sắp xếp người đi đàm phán giá cả là sẽ ổn thỏa. Nàongờ hết lần này đến lần khác bị từ chối gặp mặt khôngngừng, đến từ phía PARKSON.
Điều này khiến bà ta khá bực bội, đến lần thứ 4 đích thân đưa ông Bình đến gặpnhưng phía bên kia lại chốt một câu, không hề nể nan “ chỉ cầnlà người của Myler thì không việc gì phải tiếp!” .
Trợ lí Clair của bà yên nhẹ giọng, kính cẩn đáp “ Chủ tịch, haylà người này muốn đích thân chủ tịch sẽ đi đàm phán. Nếu cứđể tình hình kéo dài sẽ không ổn, phía bên trang trại lại lấygiá rất sát với giá bán ra bên PARKSON, chúng ta lấy cao hơnthì tiêu thụ không được, thấp hơn thì sẽ lỗ vốn nặng”
“ Nói chung quy là cô ta xem thường Myler, một trung tâm thương mạinhỏ bé chỉ vừa mới tham gia thương trường, nhưng lại chẳng xemai ra gì. Chính vì điều đó sớm muộn cũng sẽ sụp đổ” giọngbà Yên đầy sự khinh miệt.
“ Cốc…Cốc” tiếng gõ cửa bên ngoài phát ra, bà Yên lấy lại khuôn mặt như thường, trầm giọng “ vào đi”.
Bên ngoài Ngọc Huyền đi vào, cười tươi như hoa nhẹ giọng đáp “ Chủ tịch, đây là thiệp mời dự tiệc”
“ ồ” bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-yeu/3186791/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.