Nghe giọng nói lạnh lùng ấy, hết chín phần bà Yên lấy làm thấy thú vị. Trở mình ngồi thẳng lưng, ánh mắt chinh chiến trên thương trường phần nào đang nhắc nhở con người trước mặt không hề đơn giản chỉ là một đứa cháu gái bình thường.
Tỏ ra như không mấy bất ngờ, bà Yên đáp “ có vẻ đây là lần đầu bà cháu ta gặp nhau trực tiếp thế này” khẽ cười “ ta đây cũng làm theo như trong di chúc mà ông cháu để lại có điều gì sai xót hay sao?”
Minh Anh cười khẩy, nước cờ này đã bị nó sớm đoán được “ Chủ Tịch Yên, nếu bà đã nói vậy tôi cũng chẳng thể nào phủ nhận”
Châu Tịnh Yên khá vui khi nghe những lời nói vừa rồi xuất phát từ nó, Minh Anh chậm rãi tiếp tục “ Tôi không hiểu bằng cách nào, tập đoàn này lại có thêm một thiên kim khác chỉ bằng lời nói. Thế khác nào đem gia đình chúng ta ra làm trò hài tấu trước mặt mọi người?”
“ Chủ Tịch Yên, bà nói Uyển Nhi là cháu gái đầu của tập đoàn. Vậy có thể nào cho tôi xem một ít giấy tờ chứng minh điều đó hay không?”
“ Cô…cô nực cười Uyển Nhi là ai chẳng lẽ mọi người không biết sao? Cần quái những giấy tờ kia!” Châu Tịnh Yên run run bã vai đáp lại.
Không ngờ kế hoạch chu toàn này lại chính là khen hở bị Minh Anh dùng để đối phó lại, vốn dĩ dùng điều sơ hở này để ngăn Uyển nhận chức nào ngờ…
“ Nực cười ư! Chúng ta đều là dân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-yeu/3186795/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.