16
Vì miếng thịt cũng mới đặt lên vỉ chưa lâu, nhiệt độ không quá cao nên cánh tay bạn nam kia không bị bỏng nặng lắm, chỉ hơi đỏ lên.
Trần Cảnh Dữ xin chủ quán tuýp t.h.u.ố.c mỡ trị bỏng bôi cho cậu ấy.
Tôi xin lỗi bạn nam kia lần nữa, cậu ấy ngượng ngùng cười bảo không sao.
"Tớ tên Lâm Sầm, học lớp 3 bên cạnh. Thật ra tớ từng gặp cậu rồi, hôm nay coi như có duyên, hay là kết bạn WeChat đi." Lâm Sầm nói.
Tôi lấy điện thoại ra, lúc này mới thấy có rất nhiều cuộc gọi nhỡ, đều là của Trần Cảnh Dữ gọi cho tôi.
Tôi ngước mắt nhìn Trần Cảnh Dữ, hơi ngạc nhiên thấy biểu cảm của anh lúc này có vẻ không vui, mặt hầm hầm.
"Bạn học Lâm này, sau này tay cậu có di chứng gì thì cứ tìm thẳng tôi." Trần Cảnh Dữ bất ngờ lên tiếng.
Lâm Sầm quan sát tôi và Trần Cảnh Dữ, có lẽ do Trần Cảnh Dữ lúc này trông quá khó gần nên cậu ấy hơi sợ, gật đầu lia lịa.
Trần Cảnh Dữ ngồi về chỗ nướng thịt, tôi kết bạn với Lâm Sầm xong, cậu ấy mới lí nhí hỏi Trần Cảnh Dữ là gì của tôi.
Tôi còn chưa kịp trả lời, Trần Cảnh Dữ đã buông một câu có vẻ bâng quơ: "Người giám hộ."
Tôi quay sang nhìn Trần Cảnh Dữ, anh đang rũ mắt, dùng kẹp gắp những miếng thịt cháy đen do tôi nướng ra khỏi vỉ, vẻ mặt chăm chú, dường như hoàn toàn không nhận ra câu "người giám hộ" của mình vừa nói mờ ám đến mức nào.
17
"Sao anh lại đến đây vậy?" Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-yeu-thanh-nguyen/4913683/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.