Từ sau khi Tam Lang mở ra"tầm nhìn mới" này, phong ba phế hậu mặc dù đã qua, nhưng dư ba vẫncòn xao động rất lâu. Thái hậu cùng hoàng quý phi vốn tưởng ngồi ngư ông đắclợi, lại không hiểu sao bị con cháu nhà mẹ liên luỵ, bị hoàng đế hợp lý hợptình khuyên răn quở trách vài lần, không thể không kẹp chặt đuôi, hạ thấp làmngười.
Chỉ Hạnh lại dần dần có chútbất an.
Đương nhiên, Tam Lang trướcmặt nàng vẫn đều là ôn nhu không muốn xa rời, thậm chí có chút đáng thương trẻcon. Nhưng nàng dù sao cũng linh mẫn, tuy rằng Tam Lang ít đề cập với nàngchuyện bên ngoài, chung quy tự mình có thể nhìn ra chút manh mối.
Vốn tưởng rằng, hắn tâm lạnhmặt lạnh như vậy, bất quá là vì ở Phùng gia nhiều năm oan khuất khúc mắc khógiải, nếu đã quang minh chính đại rời khỏi Phùng gia, vậy khối tâm bệnh cũngnên tan... Cho dù là bệnh đi như kéo tơ, cũng có thể từ từ ấm áp lại.
Nhưng khách quan nhìn lại,cũng không khỏi âm thầm kinh hãi.
Hắn sẽ trở thành "côthần", cũng không phải trung quân, mà là hoàng đế từng kéo hắn một phen,hắn hậu đãi Triệu công công, là vì Triệu công công đối với hắn như con cháu.Cùng ám vệ có chút giao tình, đơn giản là những người này có năng lực bảo vệhoàng đế.
Cho tới hắn đối với nô bộckhông tệ, bất quá là vì Chỉ Hạnh coi trọng mà thôi. Có thể cho phép Cát TườngNhư Ý ở trước mắt bưng cơm đưa trà, cũng là vì Chỉ Hạnh mới có vẻ ôn hoà, nhưngchỉ cần ở trước mặt lâu một khắc hắn cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-vien-nguyet/1491398/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.