Vì thế, đôi vợ chồng nhỏ nàyăn mặc xinh đẹp, Tam Lang bình thản ung dung mang theo dấu bàn tay rõ ràng kia,đi nền đất cũ ở thành nam – tràng chọi gà đông đúc nhất kinh thành chính là nơinày.
Chỉ có thể nói, một số ngườiđúng là rất tốt. Đã trúng một cái tát nặng như vậy, hiện lên vết hồng, lại nhưhồng mai trên tuyết, không thấy chật vật, ngược lại có loại cảm giác bi thương.Nhưng Tam Lang vẻ mặt luôn đạm mạc, chỉ có đối với Chỉ Hạnh, mới cười ôn hòanhư tuyết mùa xuân tan ra.
Đứng bên cạnh Phùng tri huyệnlang mặt hoa da tuyết, Phùng phu nhân mặt non thanh tú hẳn là bị ép tới khôngcòn màu sắc mới đúng. Quái là quái ở chỗ này, luận ngũ quan hình dáng, Phùngphu nhân thật s thúc ngựa không kịp Phùng tri huyện lang. Nhưng khuôn mặt thanhtú có chút bình thản của nàng, như là khung một bức tranh, chân chính tô lêncũng là màu sắc cùng khí vận tươi mới mềm mại, đúng là lúc phù dung cực thịnh,một rực rỡ một thanh tú, hợp lại càng tăng thêm vẻ đẹp, thật làm cho người tanhìn không chuyển mắt.
Cho nên dấu bàn tay kia càng đặcbiệt nổi bật.
Nói thật, thà rằng sờ mông hổcũng đừng chọc đôi vợ chồng nhỏ nhiều tâm nhãn này. Sau chuyện này hoàng hậuhối tiếc không kịp, lại hối hận thì đã muộn.
Trước khi ra ngoài, Chỉ Hạnhgọi Cát Tường tới dặn dò hai câu, toàn Lưu Viên khóa cửa nghỉ làm việc, nô bộcPhùng gia dốc toàn bộ lực lượng. Hạnh Nhi đã nguyện vì hắn trút giận, Tam Langđương nhiên tôn trọng vợ, cũng bảo Ngô Ngân đi gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-vien-nguyet/1491397/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.