Huyện Khứ Sơ hai ngày nay dầm mưa nhiều hơn, sau khi tắm xong, Hứa Thư nằm trên giường liền cảm thấy buồn ngủ.
Sau vài ngày thư giản đầu óc, tâm trạng của cô cũng đã tốt lên rất nhiều.
“Chị.” Hứa Gia Diệu gõ cửa.
“Sao vậy?” Cô lười đứng dậy.
"Điện thoại của chị đang ở trên ghế sofa, vừa rồi có ai đó gọi cho chị."
Hứa Thứ nhấc chân bước xuống giường, cửa phòng mở ra, cô cầm điện thoại liếc nhìn, là một dãy số không quen thuộc, là ở Nam Chiếu gọi đến.
"Chị ơi, chị nghĩ gì thế?"
“Không có gì.” Cô hoàn hồn, thúc giục Hứa Gia Diệu mau đi tắm rửa sạch sẽ, sau đó đóng cửa lại.
Căn phòng yên lặng, chỉ có thể nghe thấy tiếng tích tắc của đồng hồ trên tường, tiếng mưa cũng dần dần lắng xuống, Hứa Thư bấm điện thoại gọi lại.
“Xin chào.” Điện thoại vừa kết nối, âm thánh của cô hơi ngâpn ngừng.
"Cô là Hứa Thư phải không?"
Giọng nói này rất xa lạ, Hứa Thư chắc chắn đây không phải người đó.
"Ừ, là tôi."
"Thật tốt, dì Trần cho tôi số điện thoại của cô, dì ấy muốn chúng ta liên lạc với nhau nhiều hơn."
Hứa Thư nhíu mày muốn cúp điện thoại, nhưng như vậy thì có hơi thô lỗ.
"Nếu được, thứ bảy này chúng ta sẽ gặp nhau được chứ, đúng lúc công ty của tôi vừa ổn định, nếu cô rảnh, chúng ta có thể gặp nhau ở Nam Chiếu." Người ở bên kia tiếp tục, "Tôi nghe dì Trẩn nói cô cũng đang học Đại học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tong-toi-khong-muon-lam-the-than-cho-bach-nguyet-quang-cua-anh/2716884/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.