Sau khi trở về huyện Khứ Sơ, Hứa Thư bình tĩnh lại, hiên tại cô có quá nhiều việc phải làm nên tạm thời gác lại tất cả những chuyện không vui đó.
Cô đang nấu bữa trưa, Hứa Gia Diệu đang làm bài tập cho kỳ nghỉ đông ở phòng khách, gió thổi qua, chuông gió treo vang lên.
“Chị ơi!” Cậu bé lại hét lên, “Em có bài không làm được”.
"Để trống trước đi, chút nữa chị dạy em sau."
"À, nhưng nếu để trống, em sẽ không thể làm tiếp được."
Hứa Thư nhắm mắt lại, hít thở sâu.
Cô lau nước trên tay rồi bước vào phòng khách, "Em đang làm chị giận đây, biết không?"
Hứa Gia Diệu không biết đang cười cái gì, Hứa Thư ngồi xuống bên cạnh nói: "Chúng ta xem từng câu một nào."
"Được."
Ánh nắng chiếu qua khung cửa sổ vào chậu cây trong nhà, mùi thức ăn trong bếp thoảng vào.
“Chị ơi, em đói rồi.” Cậu bé chớp mắt tỏ vẻ vô tội.
Hứa Thư lười nói, đứng dậy đi vào phòng bếp, cậu bé liền đi theo sau.
Nồi nước sôi lên, Hứa Thư hỏi: "Mẹ còn chưa về sao?"
"Buổi trưa mẹ không về nhà ăn cơm."
Hứa Thư nói "Ồ" rồi tiếp tục công việc trên tay.
Người phía sau bật cười: "Chị ơi, chị tìm được bạn trai ở trường chưa?"
"Chưa." Cô càng nghĩ càng thấy sai. "Con nít, học những cái này không hay đâu, Hứa Gia Diệu."
Người bị kêu tên đứng thẳng dậy, "Em cũng không còn nhỏ, em đã học trung học cơ sở rồi."
"Ồ, đã học trung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tong-toi-khong-muon-lam-the-than-cho-bach-nguyet-quang-cua-anh/2716885/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.