Sau những câu nói ngoài lề, những người này ngầm hiểu nhau.
Phải biết rằng cần phải dỗ dành sếp lớn vui vẻ trước, chuyện làm ăn sau khi mọi người vui vẻ sẽ nhanh hơn rất nhiều, thế nhưng phương pháp này chỉ dành cho những người bình thường.
Còn Thẩm Từ Sinh là một ngoại lệ.
Vẻ mặt anh thờ ơ, phong cách ăn uống nghiêm túc, hết lần này đến lần khác nói vài câu dặn dò, những người trên bàn đều phải làm theo.
Khuôn mặt anh biểu hiện ra ba phần chân thành bảy phần là diễn xuất, đây mới chính là Thẩm Từ Sinh mà Hứa Thư nhìn thấy.
Cô không biết Thẩm Từ Sinh thực sự là người như thế nào, hay nói cách khác, không một ai biết anh là người thế nào, kể cả chính anh cũng không biết.
"Tại sao ăn ít như vậy, không vừa miệng sao?"
Một giọng nói đột ngột cắt ngang dòng suy nghĩ của cô.
Hứa Thư cười đáp: “Không, ăn rất ngon.” Cô liếc nhìn thời gian rồi nói tiếp, “Chỉ là tôi có việc cần về sớm”.
Nếu cô còn không rời đi, chuyến xe buýt cuối cùng trở về huyện Khứ Sơ sẽ không còn nữa.
"Tôi sẽ đưa em về," anh nói.
Bầu trời bên ngoài dần tối sầm lại, gió chiều tháng mười hai thổi qua lá.
Vì Thẩn Từ Sinh rời đi sớm nên thương vụ không thành công.
Những người bên trong đều đứng dậy tiễn anh ra cửa, lễ phép nói hẹn lần sau gặp lại.
Thẩm Từ Sinh cũng không lên tiếng từ chối, sau đó anh đưa Hứa Thư vào thang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tong-toi-khong-muon-lam-the-than-cho-bach-nguyet-quang-cua-anh/2716883/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.