"Anh đang hỏi ai thế?" Lục Nghiêu không trả lời anh.
Thẩm Từ Sinh hếch cằm, hướng người phụ nữ trong lòng cậu ta.
Ánh mắt Lục Nghiêu nhìn xuống, vừa vặn đụng phải ánh mắt của người trong lòng.
Dáng vẻ này rất phù hợp với thẩm mỹ của cậu ta, dáng người nóng bỏng, có thể mềm mại.
Nhưng nếu nói có thích hay không, thì rất khó nói.
Người trong ngực phút chốc đỏ mặt, trong mắt chỉ có Lục Nghiêu, ánh mắt đó hiện lên một chút mong chờ.
“Thích.” Lục Nghiêu vô tâm cười nói: “Nhất định thích.”
Cậu ta như một cỗ máy lặp đi lặp lại trong vô cảm.
Thẩm Từ Sinh không hỏi thêm câu nào nữa, quay đầu nhìn sang chỗ khác.
Vẻ mặt anh nghiêm túc, nhìn anh như đang suy nghĩ chuyện gì đó rất quan trọng.
Lục Nghiêu đứng dậy giả vờ duỗi người, sau đó tùy ý nói với người phụ nữ trong lòng: "Em ra ngoài chơi trước đi, lát nữa anh tìm em."
Cô gái đó nghe lời, hôn lên mặt Lục Nghiêu một cái, cô ta có chút đắc ý rời đi.
"Nhị thiếu gia, chuyện anh vừa hỏi..." Cậu ta dừng một chút, tiếp tục nói: "Anh hỏi như vậy không khác gì đẩy tôi đi hỏa thiêu luôn sao?"
"Không phải cậu nói thích sao?"
"Tôi thích, nhưng không xuất phát từ trái tim, hơn nữa, trong hoàn cảnh đó tôi đâu có thể lựa chọn." Lục Nghiêu tiếp tục: "Phụ nữ là như vậy, anh có thể nói chút lời tốt đẹp để dỗ họ, cho dù là nói dối cũng tốt hơn là nói thật."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tong-toi-khong-muon-lam-the-than-cho-bach-nguyet-quang-cua-anh/2710715/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.