Hai tuần sau, Thẩm Từ Sinh lại đến phía dưới căn hộ của cô thuê.
Cả ngày hôm đó thời tiết không tệ, hoàng hôn đỏ rực.
Lá cây trên đỉnh đầu bị gió thổi qua.
Anh xuống xe, dựa vào đầu xe, hờ hững nhìn về phía cửa sổ trên tầng.
Cô có ở đó không.
Từ sau khi chia tay, Hứa Thư cắt đứt mọi thông tin liên quan với anh vô cùng triệt để.
Đến nỗi anh muốn xin lỗi cô, nhưng lại không biết tìm cô ở đâu.
“Lại là cậu à?” Bảo vệ gác cổng cầm bình thủy đi ra ngoài, “Đúng rồi, lần trước gửi đồ ở đây vẫn không có ai đến lấy.”
Thẩm Từ Sinh "Vẫn chưa tới sao?"
“Đúng vậy.” Nói xong, ông ấy đi trở lại quầy bảo vệ, cầm thêm một túi đồ đi ra, “Ừm, đều ở đây hết, thấy cậu có ghi địa chỉ trên đó, nên tôi tiện tay mang lên luôn, nhưng gõ cửa mãi vẫn không có ai ra mở cửa.
Thái dương của Thẩm Từ Sinh co giật dữ dội.
"Tốt hơn là anh nên mang thứ này đi đi."
Thẩm Từ Sinh cầm lấy túi thuốc bắc, cảm ơn rồi bỏ đi.
Xe còn chưa chạy quá xa đã dừng lại, lúc này Cốc Nghiên đi ra, liếc mắt một cái liền nhận ra xe của ai.
Cửa sổ xe từ từ hạ xuống, giọng nói của Cốc Nghiên vang lên.
"Người không có ở đây."
Thẩm Từ Sinh tháo dây an toàn xuống xe, bước nhanh tới cửa nhìn kỹ bên trong.
Bên trong vẫn như trước, nhưng lại không có bóng dáng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tong-toi-khong-muon-lam-the-than-cho-bach-nguyet-quang-cua-anh/2710710/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.