Hoài Hoài đuổi theo Hà Yến, “Hà huynh đệ, sao đi nhanh vậy?”
Hà Yến nói: “Đừng quay đầu lại.”
Hoài Hoài ngoái đầu nhìn một cái, vừa vặn gặp ánh mắt Hỉ Liên phía sau.
Vội vàng quay đi, cổ cứng ngắc, “Sao hai ta lên đằng trước Hoàng thượng rồi?”
Hà Yến cau mày, “Không phải đã bảo ngươi đừng quay đầu lại sao!”
Hoài Hoài hơi méo mặt, “Ta không quay lại.”
Hà Yến nổi giận: “Không phải mới quay lại à!”
Hoài Hoài lúng túng nói: “Lần sau ta không quay lại là được.”
Rảo vài bước theo Hà Yến, mới nhớ tới lời vừa rồi chưa nói xong, “Sao hai ta lên đằng trước Hoàng thượng rồi? Chẳng lẽ ngươi dùng khinh công?”
Hà Yến hừ lạnh một tiếng, “Ngu xuẩn, đương nhiên là y quay lại rồi.”
Hoài Hoài kéo tay áo Hà Yến, thấp giọng thương lượng: “Hà huynh đệ, ngươi có thể đi từ từ không, để ta nói vài câu câu với Hoàng thượng.”
Hà Yến bước nhanh hơn, “Nếu bây giờ ngươi chạy, y chắc chắn sẽ bắt ngươi tới hỏi.”
Hoài Hoài vội nói: “Thật hả?”
Hà Yến nói: “Thừa lời.”
Hoài Hoài nghe vậy liền co giò chạy.
Đội người phía sau sắp sửa đuổi kịp, nào ngờ tên ngốc kia lại chạy.
Hỉ Liên há hốc miệng nhìn Hoàng thượng.
Nguyên Kinh mắt như hàn đăng, tức giận khó nén, “Bắt!”
Hỉ Liên lập tức hiểu, quay đầu bảo chúng thị vệ, “Còn không mau bắt hắn quay lại.”
Hoài Hoài chạy đến nổi gió bên tai, chợt có ý nghĩ chần chừ, nhớ tới lời Hà Yến vừa nói, lại liều mạng chạy tiếp. Nhưng không bao lâu lại nghe phía sau thiết khí leng keng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tinh-bang/1316656/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.