“Hỉ Liên-“
Hỉ Liên khom lưng tiến lên, “Hoàng thượng, có nô tài.”
“Triệu Hứa thái y.”
Hỉ Liên vâng một tiếng, lui về sau hai bước, quay người ra sau điện sai một tiểu thái giám đi truyền lời.
Độ chừng một chén trà, Hứa thái y mới chậm chạp theo tiểu thái giám đi tới, gặp Hoàng thượng, đang toan hành đại lễ ba quỳ chín bái, lại thấy Nguyên Kinh phất tay, “Miễn.”
Hứa thái y cúi đầu đứng đó, đợi thánh âm.
Nguyên Kinh mân mê vật be bé khảm vào ngọc kia, “Hắn mấy ngày nay có chuyển biến tốt không?”
Hứa thái y dĩ nhiên hiểu Hoàng thượng quan tâm tới ai, cung kính đáp: “Hồi bẩm Hoàng thượng, trước mắt đã không đáng ngại, chỉ cần tĩnh dưỡng vài hôm là khỏi hẳn.”
Nguyên Kinh mặt không biểu cảm, chẳng hề thấy vui vẻ, “Người có tỉnh lại chưa?”
Hứa thái y nói: “Mấy ngày trước đều mê man, thỉnh thoảng tỉnh chốc lát rồi lại ngủ, hôm nay trước khi ty chức rời khỏi đó, vừa vặn gặp chủ tử Vị Ương cung tỉnh lại, trông tinh thần cũng ổn, còn… đặc ý sai kẻ dưới tiễn ty chức xuất cung.”
Nguyên Kinh im lặng một lúc lâu.
Sau đó nói: “Thuốc lúc trước, hãy thêm vào mấy vị bổ thân thể.”
Hứa thái y sửng sốt, đáp nhỏ: “Ty chức hiểu.”
Nguyên Kinh hơi phất tay, Hứa thái y liền biết ý khom người lui ra.
Hỉ Liên thấy lão thái y kia ra điện, nghĩ mấy ngày nay Hoàng thượng làm gì cũng không lên tinh thần nổi, số lần triệu kiến thái y hỏi chuyện lại tăng hơn mọi khi rất nhiều.
Người ngoài không hay, còn tưởng rằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tinh-bang/1316655/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.