Cảnh Tuyên điện.
Phi tần trên giường lò đoan trang thanh lịch.
Trước mắt phi tần kia đang ngả lên gối mềm viền thêu phượng, bụng hơi nhô lên, tay ngọc thong thả vỗ về, cực kỳ cẩn thận.
Cung nữ quỳ dưới đất bóp chân nắm chặt đôi bàn tay phấn, đấm không mạnh không yếu, rất là thoải mái.
Ninh tần nghiêng mặt nhìn ra ngoài cửa sổ, thái dương ấm áp giữa trời, mái hiên tan băng, lại thoáng có sắc xuân.
“Đừng đấm nữa,” Ninh tần khoát tay, “Bây giờ cũng không sưng nặng.”
Tử Trúc đấm chân thẳng người dậy, lại lót thêm nệm mềm sau lưng Ninh tần.
Ninh tần đứng lên, không có ý định nằm xuống tiếp, “Bản cung thấy bên ngoài thời tiết cũng đẹp, không bằng ra ngoài giải sầu đi, cứ nghỉ ngơi trong noãn các mãi, người ngược lại càng yếu hơn.”
Tử Trúc nghe vậy nói, “Nương nương, người mới có thai, thân thể đang trong giai đoạn chưa ổn định, nên nghỉ ngơi nhiều thì tốt hơn.”
Ninh tần cố chấp xuống đất, “Nghỉ nữa, sợ là bản cung phải xụi luôn trong điện này.”
Tử Trúc không lay chuyển được, chỉ đành đỡ Ninh tần lên nằm trên giường lò, lại nhận áo choàng cung nữ phía sau trình lên, giũ ra choàng cho Ninh tần.
Chờ hết thảy chuẩn bị xong xuôi, mới ôm lò sưởi tay, dìu Ninh tần ra khỏi phòng.
Ninh tần ru rú trong nhà lâu khá hào hứng, được một nhóm người vây quanh, chậm rãi đi ra ngoài.
Mặt trời tan băng, hoàng đô đầy hơi ẩm.
Tường cung thường ngày ảm đạm được tuyết tan rửa sạch, rất là sáng rõ.
Ninh tần hít sâu một hơi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tinh-bang/1316646/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.