Thấy Lý Thanh kiên trì như thế, Tiểu Xuân nhếch miệng, nói: “Ồ, ta hiểu rồi, huynh muốn cho ta dùng kiếm huynh làm ra đúng không? Huynh lại sắp gọt cho ta một thanh kiếm à?”
Lý Thanh “….” Hắn suy nghĩ một lúc rồi nói: “Ừ.”
Tiểu Xuân cười nói: “Thì ra là vậy, huynh nói sớm đi, huynh gọt kiếm cho ta mà còn giấu kĩ như thế, ta cũng không phát hiện ra đấy.”
Lý Thanh: “Ùng ục.”
Tiểu Xuân: “Nếu không bây giờ huynh cho ta biết kiếm ở đâu, ta trực tiếp đi lấy, sáng mai khỏi phải đến đây.”
Lý Thanh: “Không được.”
Tiểu Xuân: “Không được cái gì?”
Lý Thanh cúi đầu, buồn bực nói: “Sáng mai hãy lấy.”
Tiểu Xuân bĩu môi: “Hứ, thần thần bí bí, huynh gọt ra được kiếm tốt gì chứ.”
Lý Thanh cúi đầu, không nói chuyện.
Tiểu Xuân đứng lên: “Được rồi, huynh đã kiên trì như thế, ngày mai ta sẽ đến. Chỉ là ta sẽ đến rất sớm, lúc đó nếu huynh không thể ra ngoài thì ai đưa kiếm cho ta chứ.”
Lý Thanh khẽ nói: “Cô cứ đến là được.”
Tiểu Xuân nhìn chằm chằm cái nắp gỗ một lúc lâu mới gật gật đầu: “Được rồi, ta đi trước.”
Sau khi rời khỏi rừng cây, Tiểu Xuân đi về nhà, lúc đang chuẩn bị vào nhà, từ xa lại thấy Linh Nhi đnag dựa vào bên tường rào ngoài sân chờ nàng.
“Ơ, má Xuân về rồi à?”
Tiểu Xuân: “……”
Linh Nhi: “Đừng nhìn ta như vậy, ta có nói sai gì đâu? Ta đây đến biết bao nhiêu lần, cuối cùng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-son-co-quy/2315619/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.