🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Huynh ấy, quả thật là một đứa trẻ ngoan.”



Nói xong câu đó, Tiểu Xuân bỗng nhiên bối rối.



“Ông ơi, Lý Thanh bao nhiêu tuổi rồi?”



“Khụ khụ.”



Tiểu Xuân chần chừ nghĩ, Lý Thanh là một yêu quái, ông lão nói là nhặt được hắn ở trong núi, nuôi hắn đã nhiều năm, có lẽ ông lão cũng biết Lý Thanh không phải là người.



“Cô nương, Lý Thanh đang lúc tráng niên*.”



(*tráng niên: khoảng 30 – 40 tuổi =))) Anh quá già =))) )



Tiểu Xuân: “…..Đang lúc tráng niên?”



Ông lão nghiêm túc gật đầu.



“Ông lão, ông cứ gọi tên cháu đi, cháu là Lục Tiểu Xuân, ông cứ gọi cháu là Tiểu Xuân là được rồi.”



“Khụ khụ, được rồi.”



Tiểu Xuân thu dọn trong nhà một lúc, rồi nói với ông lão: “Ông ơi, ông nghỉ ngơi trước đi, cháu đi xem đống cọc gỗ sau nhà thử xem.”



Ông lão gật gật đầu, Tiểu Xuân đóng kín cửa rồi ra khỏi nhà.



Đi ra phía sau nhà, Tiểu Xuân trực tiếp đi đến chỗ cái nắp gỗ, rồi nói: “Này, to con, huynh đang làm gì đấy?”



“Ùng ục.”



“Ơ, sao hôm nay đáp lại nhanh vậy.” Tiểu Xuân đạp lên cái nắp gỗ “To con, mấy ngày nay bệnh của ông lão có vẻ khá hơn rồi, trông ông có vẻ rất có sức sống.”



“Ùng ục.”



Tiểu Xuân đắc ý nói: “Là công lao của ta đó!”



“Ùng ục.”



Tiểu Xuân cúi đầu, cười hì hì nói: “Nói gì đó, câu này ta nghe không hiểu.”



“…..” Hắn yên lặng một lúc, sau đó mới lên tiếng “Cám, cám

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-son-co-quy/2315606/chuong-18.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Thâm Sơn Có Quỷ
Chương 18
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.