“Sao nàng có thể vào cung? Hoàng đế nhiều nữ nhân như thế… Có phải vì ta từ chối nàng nên nàng mới quyết vào cung không?”
“Thế t.ử nghĩ nhiều rồi. Vào cung là lựa chọn của ta. Hơn nữa bệ hạ hiện tại là minh quân, trong hậu cung đến giờ chưa có một ai. Thế t.ử sao biết được ta nhất định sẽ không hạnh phúc?”
Bước chân hắn loạng choạng, gương mặt tràn đầy không tin nổi.
“Nhưng… nhưng trước kia rõ ràng nàng rất thích ta, sao có thể nói đổi là đổi!”
Ta bình tĩnh, ánh mắt nhạt như nước nhìn ta.
“Thế tử, con người ai rồi cũng thay đổi.”
Hai bàn tay hắn siết chặt, trong mắt chỉ còn hối hận và không cam lòng.
“Không, ta không tin! Nhất định là Nhiếp chính vương ép nàng đúng không?”
Ta hơi cau mày, giọng mang chút bất mãn.
“Thế tử, đây là quyết định của riêng ta, không liên quan đến người khác. Mong thế t.ử sau này đừng dây dưa nữa, kẻo khiến người ta chê cười.”
Tố Tâm bước lên, cúi người với hắn, “Thế tử, xin mời.”
Nhưng hắn vẫn đứng yên, không nhúc nhích, ánh mắt khóa chặt trên người ta.
“Thẩm Lăng, nàng cho ta thêm một cơ hội nữa có được không? Ta sẽ dùng hành động chứng minh lòng chân thật của ta, ta sẽ đối xử với nàng tốt hơn bất kỳ ai.”
19
Đúng lúc này, một giọng nói lạnh lẽo vang lên từ ngoài viện truyền vào.
“Thật xin lỗi, Lục Thế tử, ngươi đã không còn cơ hội nữa rồi.”
Ta quay đầu nhìn về phía cổng, liền thấy một nam t.ử mặc trường bào màu trắng bước vào.
Ngũ quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-lang-quan-chua/4861382/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.