Lục Cận Thâm không nói, nhưng biểu cảm trên mặt lại phản bội hắn hoàn toàn.
Những ngày này, nha hoàn mới đến vụng về, làm gì cũng khiến hắn bực bội.
Bánh trà đặt trên bàn chẳng hợp khẩu vị, mang đến sao thì vẫn y nguyên như vậy, chẳng hề động vào miếng nào.
Từ khi Thẩm Lăng rời đi, chỗ nào hắn cũng không vừa ý, làm gì cũng vô thức gọi tên nàng.
Nghĩ đến đó, Lục Cận Thâm thở dài:
“Ta vốn tưởng đổi một nha hoàn cũng chẳng khác gì, nhưng mấy hôm nay, ta luôn cảm thấy bên cạnh thiếu mất gì đó, đến ngủ cũng khó.”
Nghe đến đây, Tạ Quan Lan còn gì không hiểu nữa, sắc mặt lập tức trở nên đầy hàm ý:
“Thừa nhận đi, Lục Cận Thâm, chính là ngươi thích quận chúa rồi.”
Hắn nói thẳng.
Lục Cận Thâm như bị chạm vào nghịch lân, bật dậy, mắt đầy hoảng loạn và chống cự:
“Không thể nào! Ta sao có thể thích nàng, ta… ta chỉ là quen có nàng chăm sóc thôi.”
Tạ Quan Lan chậm rãi đứng lên, hai tay ôm ngực, nhìn hắn với ánh mắt “ta biết mà”:
“Quen? Cái ‘quen’ này chẳng phải chính là một dạng thích sao? Ngươi nghĩ kỹ lại xem, mấy hôm không có nàng bên cạnh, ngươi ăn không ngon ngủ không yên, cái đó không phải thích thì là gì?”
Lục Cận Thâm nhíu chặt mày, đi tới đi lui trong phòng, miệng cứ lẩm nhẩm:
“Không phải, thật sự không phải, ta sao có thể thích nàng…”
Nhưng giọng hắn càng lúc càng nhỏ, khí thế cũng càng lúc càng yếu.
18
Tạ Quan Lan bước lên trước, vỗ vai hắn một cái:
“Cận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-lang-quan-chua/4861381/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.