Bởi vì khoảng cách khá xa, nhìn không rõ mặt, tuy nhiên từ thân hình vẫn là có thể nhìn ra đó không phải Thẩm Khê. Tống Tử Hoành ngẩng đầu nhìn đồng thời ba Thẩm cũng đang đánh giá đối tượng " tiểu nam sinh" đang có mưu đồ gây rối cải thìa nhà mình, đặc biệt là Tống Tử Hoành còn giơ di động, chứng cứ vô cùng xác thực chứng minh hắn chính là người cùng con gái nhỏ gọi điện thoại.
Thẩm Khê theo sau cũng chạy tới, không màng hoành cảnh đêm khuya hướng dưới lầu hô to.
"Đi nhanh đi"
Tay nam nhân nắm chặt, khẽ chau mày, trên mặt toát ra thần sắc thống khổ cùng ẩn nhẫn đan chéo hiếm có.
Hắn nghĩ muốn nắm tay Thẩm Khê quang minh chính đại đđứng trước mặt baThẩm mẹ Thẩm chứ không phải để một mình cô đối mặt, nhưng cố kỵ hắn vẫn là anh rể cô, nếu như xúc động hành xử không thông đối với Thẩm Khê càng tạo thành thương tổn khó lường. Thẩm Khê thấy hắn bất động, mạo hiểm mặc kệ tính mạnh bị hàng xóm toàn tiểu đe dọa, nguy hiểm lại hô lớn.
"Đi đi".
Quả nhiên đèn cửa sổ vài hộ dân gần đó sáng lên, có người còn mắng liệt vài câu, thân ảnh màu đen trên nền tuyết kia khó khăn lắm có động tác.
Tống Tử Hoành lại ngẩng đầu thật sâu nhìn phía Thẩm Khê, khi thu hồi mắt cũng không quay đầu lại chỉ nhanh chóng rời đi, buông xuống con ngươi, đáy mắt chợt lóe qua tia kiên quyết.
Mẹ Thẩm cũng không phải cổ hủ gia trưởng, kỳ thật cũng có thể hiểu cho tâm lý yêu đương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-khe/471172/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.