Suốt đêm lái xe qua lại khiến Tống Tử Hoành cực kỳ mệt mỏi, về đến nhà liền trực tiếp lăn ra ngủ, ngủ một giấc thức dậy mở mắt ra liền nhìn thấy ngũ quan trên gương mặt Thẩm Khê phóng đại.
Thẩm Khê "Bẹp" một ngụm hôn lên miệng hắn.
"Anh rể, sáng sớm tốt lành!"
Tống Tử Hoành còn tưởng rằng mình đang nằm mơ, tay chống phía sau thẳng nửa người lên, chớp mắt ba bốn thứ lần xác nhận Thẩm Khê đúng là không biến mất, một phen đem người trong lòng ngực, hôn hôn lên đỉnh đầu vài cái mới hỏi.
"Sao lại đến đây?"
"Tối hôm qua không có việc gì chứ? Mẹ có mắng em không"
Thẩm Khê lập tức ủy khuất chu cái miệng nhỏ.
"Mắng!"
Thay đổi vài cái hôn thương tiếc, thỏa mãn tiếp tục nói.
" Nhưng chỉ mắng một chút mà thôi."
Cô bé đột nhiên che miệng nở nụ cười.
"Mẹ cho rằng ngươi là bạn học trước kia của em, cho nên sáng sớm liền đem em ném tới chỗ này."
Tống Tử Hoành mày nhăn lại.
"Tự em lại đây sao?"
Nữ hài xua tay.
"Không đúng không đúng, ba mẹ cũng tới, mới cùng chị đi ra ngoài đi dạo phố."
Tống Tử Hoành dù biết rõ nhưng vẫn cố hỏi một câu.
"Vậy sao em lại không đi theo?"
"Em muốn bồi đắp cho anh, bằng không một mình anh ở nhà, thật đáng thương ."
Thẩm Khê ôm chặt hơn,ngực no đủ đè ở trên ngực nam nhân, xúc cảm mềm mại co dãn mềm mại gợi lên tâm tư hắn. Giọng hắn tản mát từ bộ ngực vang lên.
" Vậy bồi anh rể đi đánh răng được không?"
Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-khe/471173/chuong-204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.