Editor: Vĩnh Nhi – Beta: Vĩnh Nhi
***
Trận công thành này kéo dài không lâu, quân Tây Bắc dễ như trở bàn tay tấn công vào trong thành Lâu Lan, quân Tiêu gia hoàn toàn không phải là đối thủ, vả lại Quân Kỳ Ngọc đã nói trước, người chủ động đầu hàng sẽ không bị giết, ý muốn phản kháng của bọn họ cũng giảm đi, thực sự có không ít người chủ động quy hàng.
Tiếng chém giết dần dần lắng xuống.
“Không sao rồi.”
Quân Kỳ Ngọc và Tống Lễ Khanh tránh ở trong một cung điện, Uất Trì tướng quân tìm bọn họ trước.
“Điện hạ!” Uất Trì tướng quân cười vui vẻ đi vào, “Đại thắng! Quân ta thương vong cực nhỏ, quân Tiêu gia trừ bỏ mấy người liều chết bị xử tội ra, những người khác đều quy hàng.”
“Vất vả cho ngươi rồi, ăn trái cây đi.”
Quân Kỳ Ngọc lấy một chùm nho từ đĩa hoa quả, ném cho hắn.
“Đúng lúc thần đang khát, ha ha.”
Uất Trì tướng quân miệng lưỡi khô khốc, mở to miệng ngoạm gần nửa chùm nho, nhai nuốt cả hạt lẫn vỏ.
“Cái khác không nói, nho Tây Vực bọn họ quả là ngọt thật đấy.” Uất Trì tướng quân khen không dứt miệng, “Có phải liên quan đến đất đai của bọn họ không? Đất ở đây rất dễ đào, đá cũng ít, thần còn tưởng phải đào mất ba ngày, mới có thể thông mật đạo trước kia, không ngờ cuốc mấy cái, hai ngày là xong!”
Tống Lễ Khanh nghe bọn họ nói chuyện, mới biết hóa ra trước kia Quân Kỳ Ngọc từng dẫn quân Tây Bắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-hoa/3506205/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.