Editor: Vĩnh Nhi – Beta: Linh Nhi
***
Tống Lễ Khanh bị động tác đột ngột của Quân Kỳ Ngọc làm cho giật mình, cúi đầu nhìn, Quân Kỳ Ngọc vẫn nhắm mắt, vốn chưa tỉnh, chỉ là mơ mơ màng màng hành động trong tiềm thức.
“Không được đi.”
Quân Kỳ Ngọc bắt được tay Tống Lễ Khanh, tựa như an tâm hơn rất nhiều, lầm bầm một câu.
“Thiếu chút nữa thì gặp Diêm Vương rồi, còn giở trò lưu manh hả?”
Tống Lễ Khanh lẩm bẩm đẩy tay hắn ra, nhìn gương mặt tiều tụy của Quân Kỳ Ngọc, sự rụt rè trong lòng y cũng giảm đi, tên khốn ngày thường nhe răng nanh vuốt cũng có ngày để mặc người khác định đoạt.
“Giờ đến lượt ta quyết định.”
Tống Lễ Khanh chọt chóp mũi của hắn, lại bị hai tay Quân Kỳ Ngọc giữ lại, cuối cùng y vẫn tránh không thoát.
“Đừng rời xa ta nữa, Lễ Khanh, được không……”
Lần này là nhẹ nhàng cầu xin, nhìn giữa mày hắn nhíu chặt, vẻ mặt đầy thống khổ, cả người Tống Lễ Khanh cứng đờ.
Giọng nói của Quân Kỳ Ngọc khi vô lực thì khàn khàn, khi yếu ớt thì có chút trong trẻo nên thuộc về độ tuổi, khuôn mặt cũng bớt đáng ghét hơn, rõ ràng gương mặt hắn rất đẹp, có góc có cạnh, thêm một nét thì quá cứng rắn, thiếu một nét thì lại quá thanh tú, vậy là vừa vặn, nhưng Tống Lễ Khanh luôn nhìn hắn bằng ánh mắt mang theo màng lọc hung thần ác sát, chưa từng cẩn thận thưởng thức bao giờ.
“Lễ Khanh…… Lễ Khanh!”
“Hả?”
Tống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-hoa/3506193/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.