Editor: Vĩnh Nhi – Beta: Linh Nhi
***
Những tán cây hồ dương vặn vẹo được ánh trăng chiếu rọi trên mặt đất, bóng dáng cũng biến thành hình thù kỳ quái, bóng người xuyên qua trong đó cơ hồ muốn hoà làm một thể, như vật được trời ưu ái che chắn.
Lại gần nhìn kỹ, phía trước có một người cõng một người ở trong rừng đi về phía Đông, tốc độ còn nhanh hơn so với người phía sau không mang nặng, giẫm lên lá rụng phát ra tiếng vang xào xạc.
Vết máu trên mặt hắn đã khô, trên người dính đầy bụi bẩn, y bào cũng tả tơi không chịu nổi, chính là ba người Quân Kỳ Ngọc chạy trốn trong chỗ chết.
Tống Lễ Khanh không biết bọn họ đã chạy bao lâu, tinh thần căng thẳng, lại bị cái chết của Tề lão đại nhân kích thích, mệt mỏi kéo tới, bất giác nằm sấp trên vai Quân Kỳ Ngọc ngủ thiếp đi.
Trên lưng Quân Kỳ Ngọc xóc nảy phập phồng, y vẫn có thể ngủ say.
Nhưng Quân Kỳ Ngọc vừa dừng bước, Tống Lễ Khanh lập tức giật mình tỉnh lại.
“Sao vậy? Có người đuổi theo à…”
Tống Lễ Khanh khẩn trương hỏi, xung quanh hiển nhiên không có một bóng người, sau đó y mới nhớ ra mình còn đang trên đường chạy trốn, còn gánh vác nhiệm vụ làm đôi mắt cho Quân Kỳ Ngọc, lại bình yên ngủ thiếp đi như vậy.
“Quân Kỳ Ngọc, do ta mệt quá…”
Tống Lễ Khanh mắt lim dim buồn ngủ giải thích.
“Không sao, có tiểu Tề đại nhân chỉ đường, ngươi cứ yên tâm ngủ.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-hoa/3506191/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.