Editor: Vĩnh Nhi – Beta: Linh Nhi
***
“Xông lên! Giết chúng đi!”
Tiêu Thái tử ra lệnh một tiếng, đám thuộc hạ lập tức xông lên như ong vỡ tổ, có điều cây hồ dương này là cầu độc mộc, chỉ đủ một người đi qua, cưỡi ngựa đi chỉ có kết cục rơi xuống sông.
Vậy nên một đống người dồn ở đầu cây cầu, chỉ có thể từng người bước qua một.
Tề lão đại nhân ôm chặt lấy cây hồ dương, kéo chân tên bước lên đầu tiên, nhưng sức lực ông yếu làm sao cản được mấy tên hung thần ác sát này, bị giẫm lên cổ tay, tiếng xương gãy rắc một tiếng, ông vô lực buông tay, đau đến mồ hôi chảy ròng ròng, nhưng không phát ra tiếng kêu nào.
“Chặt cầu ——”
Tề lão đại nhân hô to một tiếng, bị càng nhiều người giẫm lên đi qua, ông tuổi già sức yếu, làm sao chịu được giẫm đạp như thế, phun ra một ngụm máu, máu đỏ tươi rơi xuống nước sông, không nổi một chút gợn sóng.
“Cha!”
Tề Mạc siết chặt nắm đấm, gần như mất trí leo lên cây hồ dương muốn trở lại.
“Đứng lại!”
Tề lão đại nhân quát, ngăn hắn lại.
Tề Mạc thảm thiết nói: “Cha, con không sợ chết, cùng lắm thì con chết cùng người!”
“Nếu ngươi hành động theo cảm tính như thế, lãng phí tính mạng vô ích, thì không phải con cháu Tề gia ta! Trên đường xuống Hoàng Tuyền ta cũng không nhắm mắt! Điện hạ, thời gian không đợi người, mau…”
Tề lão đại nhân bị người đá đến kêu lên đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-hoa/3506190/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.