Editor: Thùy Thanh – Beta: Linh Nhi
***
“Thì ra ngươi hận ta nhiều như vậy.”
Quân Kỳ Ngọc nhìn thấy khuôn mặt dữ tợn của Hồ Nô Nhi, so với lúc trước như hai người khác biệt.
Dưới lớp mặt nạ dè chừng tận tụy của hắn, lại che giấu mối hận thù tận trong xương tủy.
Hồ Nô Nhi điên cuồng hét lên: “Ta đâu chỉ hận ngươi! Ta ước gì có thể ăn tươi nuốt sống ngươi!”
“Ngươi hận ta là chuyện đương nhiên, vậy tại sao không tìm cơ hội giết ta? Từ khi tiến vào kinh thành ngươi luôn có cơ hội mà? Người ngươi nên giết nhất là ta, tại sao lại hại phụ hoàng ta?”
Không phải Quân Kỳ Ngọc không đề phòng hắn ta, mấy năm qua hắn chưa bao giờ đối xử với Hồ Nô Nhi một cách chân thành, thậm chí còn bắt Hồ Nô Nhi lúc nào cũng phải mang xích sắt, nhưng từ khi về kinh thành, hắn bắt đầu lơi lỏng cảnh giác, bị Hồ Nô Nhi lời ngon tiếng ngọt làm cho mất trí.
Hồ Nô Nhi không nói gì, nhưng lại cúi đầu xuống, mái tóc nâu mờ nhạt che đi mi mắt hắn, nhất thời không biết đang suy nghĩ cái gì.
“Ha ——”
Hồ Nô Nhi đột nhiên cười lớn, nói là cười, nhưng âm thanh phát ra còn bi thương hơn là khóc.
“Ha ha…… Ha ha ha!”
Bờ vai Hồ Nô Nhi run rẩy, không nhịn được cười đến khàn cả giọng.
“Đúng vậy…… tại sao ta không giết ngươi?”
Lúc này Hồ Nô Nhi mới ngẩng đầu lên, đôi mắt xanh biếc như mặt hồ chứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-hoa/3506150/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.