Editor: Vĩnh Nhi – Beta: Linh Nhi
***
Bùi Tinh Húc ôm cơ thể gầy trơ xương của Tống Lễ Khanh vào lòng, hắn cầm bàn tay y, lạnh như thể không phải tay của một người sống.
Bùi Tinh Húc nhìn quanh bốn phía, trừ cỏ khô ẩm ướt tỏa ra mùi hôi thối, trong phòng giam căn bản không còn thứ gì để sưởi ấm cả, quần áo trên người Tống Lễ Khanh lại vừa mỏng vừa ướt, dù có là một người khỏe mạnh cũng sẽ bị bệnh….
“Ta lạnh……”
Tống Lễ Khanh lại khẽ rên rỉ một tiếng.
“Ta biết, ta sưởi ấm tay cho ngươi……”
Bùi Tinh Húc cầm tay y bỏ vào ngực mình, Tống Lễ Khanh chạm phải vết thương, co rúm lại.
“Không…… Không, đau……”
Tống Lễ Khanh kêu đau một tiếng, Bùi Tinh Húc lập tức không dám cử động nữa, hắn nhẹ nhàng đặt bàn tay Tống Lễ Khanh vào lòng bàn tay mình, lúc này dưới ánh sáng lờ mờ mới thấy được ngón tay sưng tấy vặn vẹo của y.
“Lễ Khanh, tay ngươi……”
“Ta không viết chữ được nữa, ta không viết……”
Ý thức Tống Lễ Khanh mơ hồ, lặp đi lặp lại một câu.
Bùi Tinh Húc dán sát cằm vào trán y, cố kìm nước mắt nhưng không nhịn được lại rơi xuống.
Cả người Tống Lễ Khanh lạnh toát, nhưng trán lại nóng bừng.
“Ta mệt quá.” Tống Lễ Khanh vùi vào trong lòng hắn, dựa vào vai hắn, giọng càng ngày càng yếu, “Tinh Húc, ngươi để cho ta ngủ một lát…..Chỉ một lát thôi……”
“Không được, ngươi không được ngủ, Lễ Khanh, ngươi mở mắt ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-hoa/3506144/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.