Editor: Vĩnh Nhi – Beta: Linh Nhi
***
“Tốt? Có cái gì tốt?”
Quân Kỳ Ngọc ở một tâm thế khác, nên đương nhiên không hiểu cảm nhận lúc này của Tống Lễ Khanh.
Quân Kỳ Ngọc ra lệnh nói: “Ngươi lại đây.”
Tống Lễ Khanh hơi cứng người, vô thức trở nên căng thẳng.
Giờ chỉ cần Quân Kỳ Ngọc gọi, phản ứng đầu tiên của y chính là sợ hãi.
Quân Kỳ Ngọc hỉ nộ vô thường, Tống Lễ Khanh không thể nào đoán trước được hắn lại định sẽ làm gì.
Quân Kỳ Ngọc nhìn thấy vẻ mặt bồn chồn của y, nhướng mày.
“Ngươi sợ cái gì? Ta sẽ ăn thịt ngươi sao?”
Tống Lễ Khanh nghe theo, hai chân chạm đất, tứ chi bủn rủn vô lực, y yếu ớt đứng dậy, lúc đi đến trước mặt Quân Kỳ Ngọc, trán toát ra một tầng mồ hôi mỏng.
Quân Kỳ Ngọc nhìn y im lặng đứng ở một bên, rất không hài lòng với tính cách của Tống Lễ Khanh, nhàm chán chết đi được, trước đây còn khóc nháo ầm ĩ, giờ bí xị giống như quả bầu.
“Ngớ ra làm gì? Ngồi xuống.”
“Ngồi…… Sao?”
Tống Lễ Khanh có hơi thụ sủng nhược kinh, từ lúc y và Quân Kỳ Ngọc thành hôn đến nay, đừng nói ngồi gần chung một chỗ như bây giờ, ngay cả cơ hội sóng vai đi cùng nhau thôi cũng đếm trên đầu ngón tay.
Quân Kỳ Ngọc luôn tránh xa y.
Quân Kỳ Ngọc nhét bút lông vào tay Tống Lễ Khanh.
“Ngươi tới viết đi.”
Quân Kỳ Ngọc duỗi cặp chân dài, cầm chùm nho trên bàn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-hoa/3506140/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.