Tống Lễ Khanh lần đầu tiên chủ động buông tay Quân Kỳ Ngọc.
Kỳ thực........cũng không khó như vậy.
Tống Lễ Khanh nhìn ngón tay thon dài của Quân Kỳ Ngọc,bàn tay cầm qua vũ khí gϊếŧ qua địch,rắn chắc có lực, cốt cảm nhưng không thô kệch, trong lòng hơi hơi tiếc nuối, Quân Kỳ Ngọc còn chưa từng chủ động cầm tay y..
Lúc này Quân Kỳ Ngọc còn không biết, buông tay một người rễ ràng, nhưng muốn nắm chặt lại lần nữa mới khó.
“ kỳ ngọc, ngươi còn vì chuyện này tức giận sao.”
Quân Kỳ Ngọc ngược lại mắng hỏi: “ chẳng lẽ ta nên khoan dung độ lượng, tùy ý để Bùi Tinh Húc ôm ấp ngươi sao?”
Nói xong, Quân Kỳ Ngọc cảm thấy chính mình kỳ quặc,hắn vì sao lại để ý Tống Lễ Khanh như vậy?”
“ ít nhất.......chờ ngươi không còn là người của phủ kỳ lân, gia liền không quản ngươi.” Quân Kỳ Ngọc bồi thêm một câu.
Tống Lễ Khanh nhìn Quân Kỳ Ngọc, nghiêm túc nói: “ ta Tống Lễ Khanh đời này từ đầu tới cuối chỉ nhận định ngươi, Kỳ Ngọc, nếu ngày nào đó ta thực sự.......thực sự rời ngươi đi, tuyệt đối không phải vì ta hai lòng.”
Tống Lễ Khanh nào còn dư thời gian để tìm người khác đâu.
“rời ta đi?” Quân kỳ ngọc bắt lấy những chữ này nhíu mày hỏi, “ ngươi dự định rời khỏi ta?”
“ ta.......”
Tống Lễ Khanh thiếu chút nữa nói ra tình trạng sa sút của chính mình cho hắn,sinh lão bệnh tử y không khống chế được, cho dù y có nhiều thứ không lỡ.
“ ta........có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-hoa/3464397/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.