Editor: Thùy Thanh – Beta: Vĩnh Nhi
***
Tống Lễ Khanh được mở gông xiềng, đứng ngoài thiên lao, chân có hơi sưng.
Y vươn bàn tay, cảm thụ một chút ấm áp của ánh mặt trời.
“…… Lễ Khanh.”
Đây là giọng của Quân Kỳ Ngọc, ngữ khí hắn không hùng hổ dọa người, tỏ ra rất ôn nhu.
Tống Lễ Khanh thiếu chút nữa nghe nhầm người.
Quân Kỳ Ngọc tự mình giá xe ngựa đến đón y.
“Ta tới đón ngươi.”
Tống Lễ Khanh nghe được, trên mặt không có biểu tình, đối với Quân Kỳ Ngọc thình lình ôn nhu như vậy, y không có bi ai cũng không hề vui vẻ.
Chân tướng hết thảy đều đã sáng tỏ, nên Quân Kỳ Ngọc mới thay đổi thái độ như vậy.
“Cha ta đâu?”
Tống Lễ Khanh chưa nghe thấy giọng nói của Tống Thanh, thì chưa hoàn toàn yên tâm.
“Ông ấy về phủ Đại tướng quân rồi…… ừm, ông ấy đã được rửa sạch oan khuất, khôi phục chức vị ban đầu, tước vị cũng không tổn hại, hết thảy giống như trước đây.”
Giống như trước đây……
Nói thật nhẹ nhàng, Tống Lễ Khanh lại cảm thấy tất cả đều không giống như trước kia.
“Ta muốn về nhà, gặp cha ta.”
Tuy nói như vậy, nhưng không gặp cũng không sao, chỉ cần nghe thấy giọng của Tống Thanh, Tống Lễ Khanh cũng an tâm rồi.
“Nhà của ngươi ở phủ Kỳ Lân, ngươi cùng ta trở về đi.” Quân Kỳ Ngọc dừng một chút lại ôn nhu nói, “Nếu ngươi muốn gặp ông ấy, ta có thể cho Tướng quân tới phủ Kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-hoa/3506145/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.