Tống Lễ Khanh trở về phủ Kỳ Lân trước, làm một chút mật ong sữa bò để giải rượu, y nghĩ Quân Kỳ Ngọc ở tiệc vạn quốc nhất định uống không ít rượu, trở về sẽ say đến khó chịu.
Không ngờ Quân Kỳ Ngọc nửa đêm mới trở về, Tống Lễ Khanh thu dọn quần áo của Quân Kỳ Ngọc, bên trên có dính chút long tiên hương cùng mùi hương của Quân Kỳ Ngọc, làm Tống Lễ Khanh cảm thấy an tâm.
Tiểu địch vừa bước vào liền hoảng hốt nói: “ công tử, người đừng tự mình làm, người đem việc của nô tỳ làm rồi, nô tỳ còn làm cái gì nữa ?”
“ Không sao, dù sao ta cũng rảnh dỗi.”
Tống Lễ Khanh cười nói.
Y rũ mi nghĩ, dù sao thu dọn cũng không mất bao nhiêu thời gian.
Không chừng ngày nào đó, Quân kỳ Ngọc sẽ nhớ tới y tốt,bằng cách này nhớ tới y.
Tiểu địch chỉ cho rằng y là tam trạng suy sụp.
“ Điện hạ tính khí xấu như vậy,người vẫn đối với hắn tốt như vậy.”
Tống Lễ Khanh mím môi cười nói: “ hắn trước kia đối với ta rất tốt.........có lúc theo ý của ta, hắn giống như một đệ đệ bị chiều hư. Đây là cái gì.”
Tống Lễ Khanh trong tay cầm một túi gấm lụa đỏ,bên trên thêu một đôi uyên ương, bên trong còn có đồ vật.
“ nga, là điện hạ mấy ngày trước đem về.” Tiểu địch trả lời, “ nô tỳ thấy hoa văn này, khẳng định là tặng cho người.”
Tống Lễ Khanh trong lòng dao động một chút, ẩn ẩn có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-hoa/3464390/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.