Tống Lễ Khanh cảm thấy rất lạnh.
Là từ chỗ sâu nhất trong lòng phát ra hàn ý,giống như động băng.
Y cho rằng y cùng Quân Kỳ Ngọc có thể hòa hảo trở lại, trở mắt nhìn một chút hi vọng xa vời cháy thành tro bụi, chỉ còn lại một mảnh đen tối.
Tống Lễ Khanh trong chớp mắt cảm thấy Quân Kỳ Ngọc thật xa vời.
Thô bạo, hung ác nham hiểm, trên mặt đều là khinh thường y.
Y cố gắng tìm bóng dáng Quân kỳ Ngọc mà y quen biết, nhưng tìm không thấy.
Nguyên lai, người thật sự sẽ biến mất.
“ Ta .............không quen biết Bùi Tinh Húc.”
Tống lễ Khanh nhìn đôi con ngươi lạnh băng vô tình của Quân Kỳ Ngọc, y vỗn dĩ có thể giải thích y cùng Bùi Tinh Húc hoàn toàn trong sạch, nhưng không cần thiết nữa rồi.
Có một số lời, người nguyện ý nghe mới đáng giá nói.
“ Ta không phải đồ đê tiện câu dẫn người,cha ta cũng là một người ngay thẳng, ta cấm ngươi không phân trắng đen nói xấu hắn.”
Tống Lễ Khanh lần đầu tiên chống đối Quân Kỳ Ngọc.
Tay Quân Kỳ Ngọc càng dùng thêm sức, siết da thịt Tống Lễ Khanh đến trắng bệch.
“ Ngươi giả vờ thanh cao cái gì? Ngươi không quen biết Bùi Tinh Húc, hắn có thể ở trong tiệc vạn quốc , làm trò cười cho sứ thần khắp thiên hạ vì ngươi thỉnh cầu hôn, ngươi nói với ta ngươi không quen biết hắn? A,hắn còn nói hắn vừa gặp đã nhất kiến trung tình,dáng vẻ bệnh tật này của ngươi rất đẹp sao.?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-hoa/3464391/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.