“ Cái gì ? !”
Tống Lễ Khanh cho rằng mình nghe nhầm.
“ Ta nói, ngươi bỏ Quân Kỳ Ngọc đi, về sau theo ta, ta nhất định sẽ không phụ ngươi.”
Tống Lễ Khanh nhìn bộ dạng nghiêm túc của hắn, chỉ cảm thấy hoang đường.
“ Ngươi đừng lấy ta ra làm niềm vui, ngươi gặp qua ta mấy lần ? Có biết ta là người như thế nào?”
“ Người như thế nào? Ta không biết, nhưng ta quãng đời còn lại có rất nhiều thời gian để hiểu ngươi. Cho dù người là thái tử hầu đọc hay là ai, vừa rồi ở thái hòa điện,ngươi nói xong những lời kia, ta liền nhận định một chuyện.” Bùi Tinh Húc liền thẳng thắng nói ra, “ Ngươi Tống Lễ Khanh chính là người mà đời này ta muốn tìm.”
“ Câm miệng.”
Tống Lễ Khanh không nguyện ý nghe, cũng không muốn để hắn nói tiếp.
“ Thỉnh ngươi thu lại những lời vừa nói, trong cung nhiều tai mắt, nếu truyền đến tai điện hạ, muốn cái mạng nhỏ của ngươi.”
“ Ta không sợ Quân kỳ Ngọc.” Bùi Tinh Húc kiên trì nói, “ Ta lại không phải cùng hắn giành người.... ngươi làm thái tử hầu đọc của hắn,cũng không được sủng ái đi ? Ta tháy ngươi so với mấy ngày trước gầy đi không ít, Quân Kỳ Ngọc chỉ sủng ái cái tên õng ẹo kia, ta nhìn mà thấy đau lòng.”
Điều này trọc đến nỗi đau của Tống Lễ Khanh.
“ Ngươi thì hiểu cái gì? Hắn chỉ là nhất thời bị mê hoặc tâm trí, lầm đường lạc lối,sẽ có một ngày hắn sẽ hồi tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-hoa/3464389/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.