Cảm giác sợ lộ thân phận của Đào Thanh Phong trước mặt người xa lạ đã còn rất nhỏ. Ngược lại, khi nghe đối phương khen Liêm học phái, trong đầu Đào Thanh Phong bỗng xuất hiện ‘sứ mạng lịch sử’: tạp học chiến loạn, cắt đứt truyền thừa. Thân là người đọc sách, trước nguy cơ kiến thức bị chôn vùi mãi mãi dưới lớp tro bụi thời gian, chia sẻ những điều mình biết là việc không đáng để do dự.
Huống chi, lại không có nguy hiểm đầu rơi máu chảy.
Người kia ngẩn người, nhìn chằm chằm Đào Thanh Phong, trông chỉ khoảng hai mươi tuổi sao có thể có kiến thức dữ vậy…
Người kia vừa lấy danh thiếp đưa cho Đào Thanh Phong, vừa nói, “Cậu còn trẻ nhưng đã có kiến thức như vậy về Nho sử. Hi vọng sau này có dịp mời đến Hoa đại, chúng ta sẽ trao đổi nhiều hơn.”
Danh thiếp nền trắng viền xanh lam, chuẩn mực trong chuẩn mực.
Đào Thanh Phong liếc mắt một cái nhìn dòng chữ phía trên. Nghiêm Đạm, Đại học Thanh Hoa, Hệ lịch sử, Phó giáo sư. Phía dưới có điện thoại di động, địa chỉ mail, vài con số và chữ nước ngoài đọc không hiểu.
Mặc dù Đào Thanh Phong không rõ ý nghĩa của mấy chữ trên, nhưng từ kí ức của Đào Thanh, bỗng có cảm giác thật trang nghiêm, vì vậy trịnh trọng nhận lấy, gật đầu một cái.
Trong lòng Đào Thanh Phong đầy những cảm xúc ngổn ngang: cả tên cũng giống… Yến Đạm, Nghiêm Đạm… Trùng hợp như vậy, xem như một loại duyên phận ở thời không xa lạ.
Nghiêm Đạm đợi hồi lâu không thấy Đào Thanh Phong tự giới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-hoa-gioi-giai-tri/193528/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.