Đào Thanh Phong nghe đến đó, vành tai vô thức dựng lên.
Đào Thanh Phong vốn định về đọc kỹ lại kịch bản ‘Hoàng hậu Quy Ninh’ xem trong đó có bao nhiêu phần lấy từ ‘Thuyết ngũ vương diễn nghĩa’, bao nhiêu phần lấy từ chính sử ‘Thông giám’ và ‘Bản kỷ’. Không ngờ lại gặp biên kịch của ‘Hoàng hậu Quy Ninh’ ở đây. Càng không ngờ là biên kịch quen biết với Nghiêm Đạm.
Bên trong ‘Thiên Thắng bản kỷ cảo’ có ghi lại ba lần về kinh của Lưu Cảm Cô. Tất nhiên một lần không chỉ hai mươi chữ. Bên trong ‘Đại Hưng thông giám cảo’ còn có một đoạn giảng về chiến công của Lưu Cảm Cô ở biên quan. Thứ có thể viết, chẳng phải là rất nhiều sao?!
Chẳng lẽ ở thời này, ‘Bản kỷ’ và ‘Thông giám’ đã bị lạc mất một phần?
Đáng tiếc vừa rồi ở thư viện chỉ lo nhìn ‘Sử Đại Sở’ và ‘Sử Đại Hưng’, không xem ‘Thiên Thắng bản kỷ cảo’ và ‘Đại Hưng thông giám cảo’.
Không đúng, nếu như các đồng nghiệp ở cục Hoằng Văn đã thuận lợi soạn xong, phải gọi là ‘Thiên Thắng bản kỷ’ và ‘Đại Hưng thông giám’ mới đúng.
“Ai nói với em những ghi chép về Lưu Cảm Cô không tới hai mươi từ?” Nghiêm Đạm thong thả nói, “Trong ‘Lịch đại thông giám ngữ lục thể ký truyện sử khảo’…”
Đào Thanh Phong nghe đến đó, vui mừng thầm nghĩ: xem ra những ghi chép trước đó không bị mất đi, chỉ là cô biên kịch này không biết mà thôi. Cuốn sách đó tương tự ‘Thông giám’, có giá trị rất cao.
Mạnh Tiểu Đan cắt ngang lời Nghiêm Đạm, “Sư huynh à, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-hoa-gioi-giai-tri/193529/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.