Trong lúc chờ đợi bữa tối anh bảo cô đi tắm trước.
"Em có thể lên lầu đi tắm ở phòng thứ hai từ cầu thanh đi vào. Phòng đó không ai ở cả".
"Nhưng tôi không mang theo quần áo!"
"Đợi tôi lên lầu lấy quần áo cho em. Mặc tạm đồ của tôi trước đợi quần áo em khô rồi tính sau!".
Diệp Thiên Kì thấy không được tự nhiên cho lắm nên từ chối anh.
"Tôi về nhà là được. Dù sao từ đây tới nhà tôi cũng chỉ mất mười mấy phút sẽ rất nhanh thôi!".
"Ừm. Tùy em vậy!. Nhanh một chút rồi quay lại đây ăn tối!".
"Ừm!"
Cô cầm áo khoác cùng chìa khóa xe ra cửa thì anh gọi lại.
"Đợi một lát đã!"
"Còn có chuyện gì sao!" Diệp Thiên Kì vừa ra đến cửa.
Anh đi ra cầm tay cô mở cửa đi ra ngoài. Anh đưa tay cô lên tay nắm cửa.
"Đã xác nhận dấu vân tay!" Cánh cửa thông báo lên âm thanh xác nhận cô mới biết thì ra anh thêm vân tay cô vào hệ thống khóa cửa. Anh buông tay cô ra nói.
"Như vậy sẽ thuận tiện hơn!"
"Anh không sợ tôi làm phiền anh à!"
"Nếu em không sợ tôi ném em ra ngoài".
Diệp Thiên Kì gật đầu cảm thán. Đúng là khả năng này tỉ lệ thành công của cô chỉ là tí con con chẳng đáng đem ra nói.
"Đúng là quá bá đạo rồi!"
"Biết thì tốt!"
"Được rồi tôi đi về đây!"
Anh đứng trước cửa đợi cô ra xe giống như người yêu quyến luyến tạm biệt nhau vậy.
"Anh đứng đó làm gì! Mau vào nhà đi!"
"Đi cẩn thận đó!"
"Biết rồi! Làm như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-dong-phong-xin-anh-nhe-tay/1785934/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.