Cô ngồi nhìn theo bóng dáng anh chợt nhớ ra lí do chính mình tới bèn vội vã đi vào bếp.
Cô bắt đầu sắp xếp từng thứ một ra. Vì tay đau nên công việc nhẹ nhàng này trở nên khó khăn hơn.
Cô ngắt rau vào rổ định rửa ra thì Thẩm Đông Phong đi vào ngăn cản. Giọng nói vẫn còn phần tức giận.
"Bị thương rồi còn muốn làm sao!"
Anh bế cô đi ra ghế ngồi đợi còn mình tiếp tục phần việc của cô.
"Sao mua nhiều vây!"
"Mua thừa thì để sau dùng!" Cô thản nhiên đáp. Dù sao lúc mua cô cũng không nghĩ nhiều.
Thẩm Đông Phong ban đầu còn không tin người như cô sẽ tới xin lỗi. Sự xuất hiện của cô hoàn toàn nằm ngoài sự dự đoán của anh.
Anh chăm chú vào công việc. Bên ngoài trời đã bắt đầu tối dần. Phía Tây, chân trời rực rửa.
Diệp Thiên Kì ngồi không có việc gì làm. Cô nhìn anh nghĩ thầm"người đàn ông này cũng thật không giống lão đại một chút nào". Nhìn bóng lưng anh lạc sâu vào suy nghĩ Diệp Thiên Kì không nghe tới anh nói gì với cô.
Lát sau Thẩm Đông Phong quay người lại nhìn cô mới biết mình đã bỏ qua rất nhìu chi tiết rồi!.
Anh nhìn cô, tay vẫn đang cầm những cọng rau vẫn đẫm nước chìa ra trước mặt. Tưởng anh nhờ cô giúp, cô chạy tới cầm rổ đỡ lấy.
Anh lại lắc đầu nói.
"Xắn tay áo giúp tôi!"
"Ộ" Diệp Thiên Kì loay hoay lấy tay kéo ống tay áo lên giúp anh. Cô chậm chạp kéo lên một cách khó khăn.
"Ngồi đó chán lắm sao!"
"Ưm!" Diệp Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-dong-phong-xin-anh-nhe-tay/1785933/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.