Chương trước
Chương sau
Thí thể những con yêu ma kia nằm ngổn ngang xung quanh Triêu Ca.

Thậm chí hắn cũng đạp lên vô số thi thể, giống như chất thành một núi nhỏ vậy Hắn đứng phía trên nhìn những con yêu ma kia không ngừng phòng bị, một mực xông về phía hắn.

Vốn dĩ rừng cây đang yên tĩnh đột nhiên nổi lên một trận gió thổi bay quần áo của Triêu Ca.

Hắn không biết mình đã giết bao nhiêu yêu ma, nhưng mà những thứ kia đuổi theo hắn như là vô tận vậy, giết mãi không hết. Không ngừng tấn công hắn, vốn đan dược khống chế tiên lực đã được hóa giải, nhưng mà sau màn chém giết vừa rồi hắn cảm thấy tiên lực càng lúc càng yếu.

Hắn không biết mình còn có thể kiên trì trong bao lâu, nhưng mà trảm yêu trừ mà là công việc cả đời này hắn hướng tới. Bây giờ có bao nhiêu thì hắn giết bấy nhiêu, giết chết tất cả đến lúc nào tiêu hết thể lực, máu chảy đầu rơi.

Hoàng thái tử tư thái nho nhã trước sau như một lúc này lại giống như tu la bước ra từ địa ngực vậy, một chiêu xuất ra lại giết chết đám yêu ma xong đến.

Lúc này lực công kích của hắn đã không còn mạnh mẽ như trước, đám yêu ma kia ngã xuống đất nhưng vẫn có thể đứng dậy. Triêu Ca lại ngưng tụ tiên lực, lần này thời gian ngưng tụ lâu hơn lần trước. Có sơ hở nên một luồng ánh sáng đen liền đánh về phía hắn, hắn vội vàng tung người né tránh nhưng tốc độ hơi chậm. CHân trái bị mũi kiếm chém trúng, trong nháy mắt máu tươi tràn ra, làm bộ áo quần trắng của hắn dính một mảnh máu tươi.

Triêu Ca cảm thấy đùi mình đau đớn nhưng cố nén ổn định cơ thể, nhìn yêu ma xung quanh xuất chiêu lần nữa. Những yêu ma kia đều ngã rạp xuống đất còn hắn cũng từ từ ngã xuống.

Chân bị thương không đứng vững được nữa, cả người quỳ trên mặt đất.

"Hắn bị thương rồi.."

Yêu ma xung quanh lộ ra mấy phần hưng phấn, đây chính là hoàng thái tử đông hoang đại lục bọn chúng ghét nhất, người kế vị tương lai của đông hoang đại lục!

Nếu có thể giết chết hắn thì thật bỏ giận!

"Mọi người cùng nhau bao vây bắt hắn..."

Triêu Ca cắn chặt hàm răng, nhịn đau đớn, đứng dậy. Mũi kiếm màu đen đánh trúng chân hắn, làm chắn hắn đóng chặt trên mặt đất không cách nào nhấc lên được.

Yêu ma thấy hoàng thái tử tiên lực cường đại không thể nào nhúc nhích thì biêu cảm trở nên hưng phấn.

Triêu Ca lại ngưng kết tiên lực lần nữa, tuy nhiên sức lợi hơi yếu không có chiêu thức gì đánh về phía đám yêu ma xung quanh.

Một chiêu kia của hắn chỉ làm le que mấy con yêu ma bị thương.

TIếng cười thét chói tai vang lên, ngây ngô giễu cợt sự đau khổ của người khác

Bọn chúng hướng về phía Triêu Ca xuất thủ, những mũi kiếm màu đen không ngừng rơi về phía hắn.

Triêu Ca vốn là tiên thể, có thể cứng rắn hứng chịu những mũi kiếm kia, thân thể vẫn không hề bị hao tổn gì, chỉ là máu tươi không ngừng tuôn ra như dòng nước.

Cuối cùng hắn hết chống đỡ nổi, cả người té ngã trên mặt đất không đứng dậy nổi nữa.

"Bắt hắn, bắt hắn đến gặp đại vương."

Yêu ma rêu rao bao vây xung quanh Triêu Ca.

Ngay lúc bọn chúng chạm vào thân thể Triêu Ca thì bất chợt ánh sáng một mũi kiếm đánh tới, tạo thành một vòng tròn bọc Triêu Ca lại, ngăn chặn đám yêu ma kia.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.