Nhưng mà bay giờ nàng phát hiện, trong thời khắc sinh tử này nàng không thể thờ ơ được.
Nàng không biết mình có thể giúp Triêu Ca được gì, có lẽ hắn nói đúng mình ở chung một chỗ với hắn có lẽ chỉ càng làm hắn thêm liên lụy.
Nhưng nàng cũng không làm được, ở trong hồ lồ này yên tĩnh chờ đợi.
CÓ lẽ Triêu Ca đi lần này sẽ không trở về được.
Có lẽ trong một đoạn thời gian rất dài không ai phát hiện nàng ở trong cái hồ lô này.
Lâm Hồi Âm nhìn tán lá xanh đen bên ngoài, tay cuộn chặt thành nắm đấm, nàng không thể ngồi đây chờ chết. Nàng phải ra ngoài.
Triêu Ca ở trong thời khắc nguy hiểm bảo vệ nàng.
Nàng biết người hắn bảo vệ là Thanh Âm chuyển thế.
Nhưng mà giờ phút này cũng không có nghĩ gì nữa.
Nàng phải đi ra ngoài.
Nàng đi ra ngoài khong liên quan đến tình yêu cũng chẳng liên quan đến tình bạn.
Bởi vì nàng và Triêu Ca đã từng quen biết.
Nàng là người có máu có thịt, nàng không thể trơ mắt nhìn một ngời mình quen biết đã biết rõ mình có thể sẽ chết còn cam tâm tình nguyện chạy vào chỗ chết.
Nhưng nàng phải làm thế nào để thoát khỏi cái hồ lô này đây?
Lâm HỒi Âm suy nghĩ vấn đến này cả người lại trở nên bất an. Nàng đưa tay lên gãi đầu mình con ngươi chuyển động, sau đó lại thầm nhẩm một vài câu khẩu quyết, rồi lại lấy quyển sách thần chú trong người ra, lật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-thong-bao-mot-ngan-lan-nu-nhan-nguy-hiem/2387822/chuong-345.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.