Dạ Huyền nắm tay nàng nói: "Đừng làm loạn." Nhưng nàng khôn gnghe, ngược lại còn ngồi dậy cởi áo quần mình sau đó còn lột đồ của Dạ Huyền...
Lâm Hồi Âm vén chăn lên nhìn những mảnh vụn màu đỏ dưới đất, đầu Lâm Hồi Âm nháy mắt muốn nổ tung, tình tiết sau đó giống như lũ lụt ùa về vậy.
Nàng vuốt ve Dạ Huyền, hôn Dạ Huyền sau đó bị hắn xoay người đặt dưới thân. Sau đó nàng không nhớ hai người nói gì, chỉ là nhớ mình đã ngẩng đầu hôn hắn, hắn đẩy nàng ra nhưng nàng cũng không buông tha trợn mắt nhìn hắn, sau đó thì hắn cúi thấp đầu...
Nghĩ đến đây mặt Lâm Hồi Âm đỏ bừng, cơ thể khẽ run lên, trời ạ nàng không chỉ đơn giãn lên giường cùng hắn mà là "cưỡi" hắn.
Trong trí nhớ của mình thì nàng là người cởi quần áo hắn, sau đó chọn cách chọc phá hắn mới xảy ra một loạt hành động sau đó.
Lâm Hồi ÂM thấy rất loạn, nàng vội vàng quay đầu nhìn Dạ Huyền đang ngủ say khủng hoảng vô cùng.
Nàng sau khi say rượu, nàng nổi thú tính nên mới thừa dịp say rượu cướp sắc. Bao nhiêu sự to gan đều lôi ra.
Đúng vậy, là nàng mạnh bạo hắn. Mặc dù không nhớ rõ ràng cụ thể chuyện tối qua nhưng mà nhìn những miếng vải nhỏ bị xé nát kia nàng cũng biết, tối qua nàng rất hung tàn!
Lâm Hồi Âm nâng tay che kín mặt, nàng cảm thấy thật mất mặt, làm sao vì đói bụng mà làm càn, trở nên không xấu hổ như vậy?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-thong-bao-mot-ngan-lan-nu-nhan-nguy-hiem/2387748/chuong-308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.